Chào


Nếu tình cờ bạn đọc bài mà cảm thấy nhẹ nhõm người hay mỉm cười thì ta rất phấn khởi. Hihi

**

1

2


Thứ Tư, 28 tháng 2, 2024

Cũng chỉ là một kiểu tự sướng

Mê tín là tin tưởng cái gì đó một cách say mê, mê muội, đại khái tin dựa vào tình cảm chớ hông có lý trí. Còn dị đoan là chuyên về cái khác lạ, đoan là chuyên dị là dị, khác lạ. Vậy mê tín dị đoan là tin vào những cái dị biệt không dựa trên lý trí. Vậy cho nên người đã mê tín dị đoan thì giải thích cho họ kiểu gì cũng bằng thừa, vì đâu có lý trí trong niềm tin đó đâu. Muốn tách họ ra chỉ có cách dụ dỗ thôi. Còn Phật giáo có phải là nơi chứa chấp mê tín dị đoan hông? hên xui, tùy phái. Nếu theo bắc tông, nam tông thì hông có, nếu theo đẻng tông thì có. Tại sao thì chịu khó động đây cái thứ trong hộp sọ một chút. 

Phật giáo chỉ là một thứ gần như là triết lý giải thích về cuộc sống con người và vạn vật, tự nhiên và các quy luật liên quan tới con người vạn vật, tự nhiên. Cho nên ở trỏng có cách giải thích cách để cho con người thoát khỏi bể khổ, tùy mọi người hiểu sao thì họ theo vậy. Hiểu nôm na đó chỉ là ý kiến và niềm tin.  Cần hiểu sự khác nhau giữa sự thật, ý kiến (ý tưởng, suy nghĩ) và niềm tin. Sự thật thì rõ ràng  như 1+1=2, nước bình thường là H2O, còn ý kiến thì chỉ là thể hiện của suy nghĩ nên có thể đúng như sự thật, có thể sai, niểm tin là điều mà người ta tin cho nên về giá trị nó cũng tương tự như ý kiến nhưng mang tính chủ quan và cực đoan hơn ý kiến. Vậy cho nên đạo Phật không ngăn con người ta tự gỉaỉ thoát cho mình khỏi bể khổ bằng niềm tin, cách thức phụ thuộc vào nhận thức mỗi người. Cho nên nếu người ta tin vô mấy thứ mê gọi là mê tín để tự sướng cũng được mà. Liếm ghế thần tượng ngồi khi nãy cũng là mê tín, mê tín thần tượng đến nỗi không còn lý trí. Còn tin vào ba cái đồ cúng bái bùa mê thuốc lú giải thích gì gì đó phải gọi đúng là mê tín dị đoan chớ hông chỉ là mê tín. Cho nên không ngăn cản điều đó, vì nó làm cho con người ta hết đau khổ tạm thời, vì chỉ có hiểu biết tới cỡ đó nên thực hành cỡ đó. Nhưng cần phải hiểu là tự sướng của mình hông được gây tổn hại đến người khác. Cúng sao thì cứ cúng nhưng lừa gạt tiền bạc người ta để đi cúng sao thì hông được. Đốt vàng mã thì cứ đốt nhưng hông được để khói bụi bay mịt mù gây ảnh hưởng tới hàng xóm, dơ nhà dơ cửa, hít phải khói bụi từ tro khói vàng mã rồi sinh bịnh. Đó là làm điều ác. Nhiều tiền quá hông biết xài thì đem vô chùa người ta xài giùm là chuyện cá nhân của người ta. 

Thứ Hai, 26 tháng 2, 2024

Lại nói nhảm

Bữa kia lạng trên FB thấy nhà hàng Nhật ở VN than phiền khách tới gọi món xong chê dở bỏ đi, trả tiền đúng 1 món đã ăn mà thấy dở, còn mấy món đã đặt làm thì không ăn cũng không trả tiền. Nói chung món ăn ngon với dở cũng khó có thể xác định, Aesop nói là món ngon nhất là cái lưỡi và món dở nhất cũng là cái lưỡi. Nói chung gout của VNmese là ngòn ngọt. Món mặn cũng ngòn ngọt, món chua cũng ngòn ngọt, món đắng cũng ngòn ngọt. Đơn giản nhất là ăn thứ các loại xì dầu của Nhật, của Thái lan, của VN... thì có thể cảm nhật được cái gout này. Cho nên mấy người đó không ăn theo cái gout của Nhật nên chê dở. Ngay cả trong nước, bùn bò Huế ăn ở Huế khác bún bò Huế ở  nơi khác. Cái đó là bình thường, ở khắp mọi nơi trên hế giới. Món má nấu bao giờ cũng ngon nhất là bởi vì má rèn cái lưỡi theo gout đó từ ngay lúc nhỏ xíu. Trẻ con ở đâu cũng bú sữa mẹ. Khi lớn chút thì ăn uống tùy nơi. Trẻ ở VN ăn nước mắm quen rồi nên không ngửi thấy mùi nước mắm thúi. Có thể những thế hệ sau này sẽ thấy nước mắm thúi vì tụi nó ăn chủ yếu nước mắm công nghiệp hay chính xác là nước hương vị mắm chớ hông phải nước mắm nguyên chất. Còn trẻ ở Âu Mỹ có ăn nước mắm đâu cho nên sau này khi ngửi thấy mùi mắm là thấy thúi liền. Bình thường mà. Trứng vịt thúi, đậu hủ thúi... người ta ăn ngon lành mà, hahaha. Cho nên không ít người đi du lịch nước ngoài mang cả đống mì ăn liền theo. Nếu cả nhà đi chắc mang nguyên cả 1 valise mì quá. 1 công đôi chuyện, qua xứ người ăn mì gói vì không thể ăn món ngon vật lạ xứ người, ăn xong lại có valise trống để chứa đồ mang về 

Nhưng chuyện đó cho thấy vấn đề không phải là ở chỗ cái gout, mà vấn để là cái khác. Là sự thích nghi, là flexible, và vấn để ứng xử, bản tính con người ta, giáo dục, văn hóa, nhân văn... hàng trăm cái thứ có thể nhìn thấy từ những hành động đó. Nguyễn tắc là phải chịu trách nhiệm cho những hành vi của mình. Ăn không hợp gout là chuyện bình thường, luyện cái gout để thấy món đó ngon mới hay. Còn hông thích luyện thì thôi, không thành vấn đề. Nhưng đã kêu thì phải trả tiền. Lịch sự thì mang về rồi cho ai đó. Không lịch sự thì trả tiền rồi bỏ đi.  Về nhà ăn mì gói thay. Còn tiếc của thì nhắm mắt, bịt mũi để ăn. Kinh nghiệm là kêu đúng 1 món ăn thử coi sao rồi quyết định có tiếp tục ăn nữa không. Nhớ hồi lâu cô nào đó đi nước ngoài thử son phấn gì đó của người ta rồi bỏ đi. Là nghe người kia kể. Ta nghe kể ta kêu đồ trưởng giả học làm sang, nouveau rich, tuy nó giàu hơn tao nhưng tao không thèm ý kiến này nọ vì bản chất nó vậy rồi. Cổ hỏi nhưng mà không hợp thì mua làm gì. Ta mắc cười tao dạy cho mày lần này là lần cuối chớ tao hông rảnh hơi dạy đâu. Nguyên tắc khi bán mấy thức đó là phải có tester để người ta thử. Nếu không có thì đừng mua. Nếu thích thì cứ thử rồi mua. Mua về không xài thì cho, thiếu gì người để cho. Đó mới là đẳng cấp. Nhiều khi ta mua áo quần ta hông thèm thử, mấy cô bán hàng cứ kêu chị thử đi. Ta cười, có mua hàng mắc tiền đầu mà thử chi mắc công, nhìn là biết cỡ của mình, nếu về mặc hông vừa thì đem cho, tui làm biếng thử lắm. Gì mà suy nghĩ nhiều chi cho mắc công vậy. Thậm chí nhà ta bao giờ cũng cũng có bàn chải đánh răng và khăn mặt mới để sẵn vài cái. Đôi khi có ai đó tới thăm mà quên mang cái thứ đó thì ta cho luôn. Ba cái đồ đó hông có cho mượn, mà cũng hông cho đồ cũ.   

Thứ Bảy, 24 tháng 2, 2024

chú Tin vào thế quẩn rồi

Thấy chiến sự Nga Ukrain kéo dài mấy năm, thấy Ukrain cũng khá. Ukrain trong thế khó kiểu như là giữa 2 băng đảng giang hồ là đại ca kêu cứ bóp cổ thằng mất dại băng kia vì cái tội mất dại nhưng cấm bóp cổ cho nó chết mà chỉ được đề nó ngắt ngoải rồi thả ra, nó xông lên thì bóp cổ nó tiếp kiểu đó. Bóp cổ mà hông được để cho nó chết chỉ để ngắc ngoải mới khó chớ bóp cổ để nó chết thì bóp phát 1. 

Giờ đây Nga cũng suy sụp lắm rồi. Dân Nga giờ dây chỉ được xài hàng China, hehe, mà còn tệ hơn cả VN. Kể cả hàng hiệu cũng xài hàng fake made in China. Sống hông bằng chết. Mà coi báo chí cách mạng vẫn thấy nói người ta vẫn hạnh phúc, vậy mới khùng chớ. Nhưng rồi, đại ca Mỹ và cáo già EU cũng sẽ giúp Ukrain thắng Nga mà. Nếu không thì cả thế giới này hông bao giờ tin những lời hứa hẹn. Hậu quả sẽ là xuất hiện cả đống cường quốc hạt nhân, mà hạt nhân đây là bom chớ hông phải thứ khác vì ông cóc có tin thằng họ hứa nào hết. Cả thế giới giống như ngồi trên thùng thuốc súng, nó có thể nổ bất cứ lúc nào. 

Nhà có đèn không thắp làm sao sáng

Thấy cái vụ chatGPT tiếng Hoa bịa đặt, nhớ hồi lâu khi mới có chatGPT, sau đó có tin là China cũng làm cái thứ như là chat GPT, ta mắc cười nói là mai mốt ban tuyên giáo China giải thể chỉ còn ở cấp trung ương thôi, mà China có cái gì thì VN sau đó cũng có cái đó. Mọi người thắc mắc tại sao. ta kêu thắc mắc chi,  có nói cũng hông hiểu, cứ chống mắt lên nhìn, chẳng lâu đâu. Bữa kia ta hỏi AI là HCM có công hay tội bằng tiếng Việt, nó nói kiểu lươn lẹo như người VN nói nghe mắc ói, ta hỏi nó thêm mấy câu nữa rồi chốt vậy tự tui đi nghiên cứu còn hơn hỏi, trả lời tào lao, lấp lửng kiểu đó thì trả lời làm gì. Nó cũng hoan nghênh ta tự đi nghiên cứu thêm, haha. Sau đó ta hỏi cũng nội dung đó bằng tiếng Anh, thì nó trả lời khá hơn chút nhưng vẫn thấy ngu si đần độn, hehe. Nói chung mấy cái AI chỉ giống như là khoan 1 lỗ rồi đổ kiến thức hầm bà lằng, tả pí lù vô đó, nó xào nấu theo quy trình rồi cho ra món ăn theo order của thực khách. Cho nên ingredients hảo hạng thì món ăn ngon, ingredients kém chất lượng thì chef giỏi cũng hông thể cho ra món ngon được. Thậm chí một số kiến thức giá trị tương đương đất cát phân chó, phân mèo, phân bò, phân gà, thậm chí phân người chỉ cần bỏ vô 1 chút thì món order khi bưng ra có mùi thúi quắc là bình thường. Vậy cho nên hên xui. Vấn để chính là cái nằm trong hộp sọ của mỗi người. Nhớ chuyện một người kia đến hỏi thiền sư tại sao ông ta học giỏi mà chẳng nên trò trống gì. Thiền sư chỉ vào đầu ổng rồi nói, nhà có đèn không thắp làm sao sáng. 

Thứ Sáu, 16 tháng 2, 2024

Gây nghiện chớ còn nói gì nữa

Thấy New York kiện Facebook, Tiktok, Youtube ta thấy hơi muộn, đáng lẽ phải kiện từ lâu rồi, hehe. Đúng là nó dùng thuật toán để gây nghiện. Ví dụ facbook. Cái đơn giản nhất là lượt like. Đáng lẽ nó chỉ hiển thị số lượng và tên 10 hay 20 người like đầu tiên, còn sau đó nó chỉ hiển thị 10+, kể cả chủ nhân cũng hông thể biết có bao nhiêu like sau 10 người đó, trừ trường hợp nhân vật của công chúng hay doanh nghiệp có đăng ký tick xanh thì hiển thị đủ như nó hiện có, để người ta hết care việc có bao nhiêu like. Vì nhiều khi tụi nó đưa status lên chỉ chăm chăm coi có bao nhiêu like cho nên có những cái cực kỳ nhảm nhí có một đống like mới kinh dị cho nên nó càng ngày càng nhảm nhí hơn. Thứ tiếp theo là thông tin chọn lọc hiển thị, đáng lẽ càng truy cập lâu thì càng cuộn xuống thông tin càng chán hơn. Ví dụ truy cập trong 30 phút thì nó muốn đưa thông tin dụ dỗ kiểu gì thì dụ dỗ thoải mãi trong phạm vi luật không cấm và trong phạm trù đạo đức cho phép, từ phút 31 trở đi thì toàn những thông tin gây chán. Chẳng hạn, người ta thích ăn uống nó giới thiệu thông tin chiến sự Israel, người ta thích coi tin công nghệ, nó đưa tin người đẹp nói mấy câu ngu ngơ rẻ tiền câu like nghe phát ói... Thậm chí khi search thông tin ngoài thời gian khuyến khích nó cũng phải đưa  thông tin theo chiều hướng trái ngược đó. Cứ vậy thì tụi nhóc thoát ra ngay. Thậm chí trong ngày chỉ được coi bao nhiêu phút, nếu cứ vào rồi ra liên lục mà vượt quá thời gian đó nó cũng chơi kiểu dạy dỗ vậy. Đảm bảo tụi nhóc chán ngay. Gì chớ người lớn cũng chán chớ nói gì bọn nhóc, hehe. Rất là nhiều cách dể kiểm soát bọn nhóc khỏi nghiện FB.  Các thứ khác như Tiktok, Youtube.. thì do kiểu khác hơn chút nhưng nó cũng có chức năng gây nghiện như vậy mà. 

Tụi nó toàn chơi kiểu đó thì nếu nói không gây nghiện thì đúng là nói láo. 

Thứ Tư, 14 tháng 2, 2024

Lại nhiều chuyện

Hổm rày bận tối mắt nên hông có thời gian đọc kỹ cái vụ tòa Delaware bác bỏ gói gần 56 tỷ trả cho Elon Musk. Giờ mới rảnh rỗi coi chút. Ổng đúng là không sống trong cơn địa chấn thì cũng tạo ra địa chấn. đứng yên hông được, hehe. Nói chung do chỉ có thể coi trên báo chí nên ta hông chắc là thông tin ta coi là đầy đủ. Nhưng nếu nó đầy đủ thì khi tòa ra phán quyết dựa trên những thông tin đó ta thấy khôi hài, hehe. Đó là tòa đã vi phạm nguyên tắc suy đoán vô tội. Tòa đã suy đoán có tội để ra phán quyết, Bởi vì không có bất cứ bằng chứng nào cho thấy ông Musk đã có những hành vi để tác động đến board để board ra quyết định có lợi cho ổng, ví dụ như ổng gà người ta cho ổng nhận số tiền đó rồi ổng thối lại chẳng hạn, nếu có bằng chứng chết người kiểu đó thì xong phim, mà chỉ là một mớ suy đoán là là từ mối quan hệ khá tốt của ổng tới những thành viên hội đồng quản trị để họ ra quyết định đó. Coi phim coi, nhất là mấy phim Hàn quốc và Hongkong, anh chị em ruột còn tìm cách giết nhau để giành tiền nói chi gây hại sơ sơ.  Anh em ruột, tiền bạc hông ruột. Vợ chồng đôi khi cũng vậy mà, vậy cho nên chẳng có thể suy đoán bất cứ cái gì từ khả năng hưởng lợi từ những mối quan hệ thân thuộc, gia tộc, bạn bè... Hơn nữa phán quyết hông được dựa trên suy đoán mà dựa trên chứng cớ. Cho dù suy đoán có thể đúng nhưng nó chỉ là suy đoán, nó chỉ được dùng làm cơ sở để nghiên cứu để ra những điều luật mới để ngăn chặn những hành vi tương tự xảy ra trong tương lai. Cái này là công việc của quốc hội chớ hông phải của tòa. Nếu tòa kiêm luôn việc của quốc hội thì chúc mừng Delaware đã gia nhập liên bang xhcn China và VN, nơi mà hành pháp, lập pháp, tư pháp lẫn lộn tùm lum. 

Ngon ghê ta, ta trình độ trường làng mà dám chê kiểu Mỹ nữa ta, hahaha.

Chuyện xưa

Tết thấy người ta mặc áo dài đi khắp đường xá, nhớ má kể. Hồi xưa, bà Trần Lệ Xuân vì cổ ngắn nên khi mặt áo dài cổ truyền thống thì hông được đẹp, cho nên bả chế ra áo dài cổ thuyền. Sau đó nó rất phổ biến, nhiều bà, nhiều cô ra tiệm may áo dài yêu cầu may kiểu cổ đó, họ hay nói, cắt cổ bà Lệ Xuân, hehe. Nghĩa là cắt cổ thuyền kiểu như cổ áo dài bà Lệ Xuân, nói ngắn gọn là cắt cổ bà Lệ Xuân cho mau thấy. Mấy cô, mấy bà cứ đòi cắt cổ bà Lệ Xuân mà hông có cảnh sát nào tới bắt nhốt tù hết. Giờ hông có bà lớn nào chế ra cái kiểu cổ nào để mấy cô, mấy bà bắt chước ra tiệm may áo dài kêu cắt cổ bà xyz cho vui cái coi.  Nói bà Lệ Xuân, má còn kể hồi đó mấy ông CS giả danh thầy tu biểu tình đòi cái gì tùm lum đó, bả kêu bắt hết bọn trọc đầu, hehe. Bả thừa biết thấy tu thiệt với bọn trọc đầu khác nhau cho nên bả đâu đụng chạm đến thầy tu chính thống mà chỉ chỉ bọn trọc đầu để bắt thôi cho nên thầy tu thiệt đâu ai nói gì đâu,  nhưng người ta hông biết hay giả đò hông biết cho là bả đàn áp Phật giáo.

Thứ Ba, 13 tháng 2, 2024

Tình Cho Không, L'Amour C'est Pour Rien, Lời Việt Phạm Duy, Ca sĩ Thanh Lan

L'Amour c'est pour rien

Ở ĐÂY CÓ BÁN CÁ TƯƠI


Một cửa hàng bán cá làm cái biển đề mấy chữ to tướng

Biển vừa treo lên, có người qua đường xem, cười bảo:- Nhà này xưa nay quen bán cá ươn hay sao mà bây giờ lại phải đề là "cá tươi"!

Nhà hàng nghe nói, xoá ngay chữ "tươi" đi. Hôm sau, có người đến mua cá, cũng nhìn lên biển, cười bảo:

- Người ta chẳng nhẽ đến hàng hoa mua cá hay sao mà phải đề là: "Ở đây"!
Nhà hàng nghe có lý, xóa hai chữ "Ở đây" đi.
Cách vài hôm, lại có một người khách đến mua cá, cũng nhìn lên biển, cười bảo:
- Ở đây chẳng bán cá thì bày cá ra để khoe hay sao mà phải đề là "có bán"!
Nhà hàng nghe nói, lại bỏ ngay hai chữ "có bán" đi. Thành ra trên biển chỉ còn có mỗi chữ
""! Anh ta nghĩ bụng chắc từ bây giờ không ai còn bắt bẻ gì nữa. Vài hôm sau, người láng giềng sang chơi, nhìn cái biển nói:
- Chưa đi đến đầu phố đã ngửi thấy mùi tanh, đến gần nhà thì đã thấy đầy những cá, ai mà chẳng biết là bán cá, còn đề biển làm gì nữa!
Thế là nhà hàng cất luôn cái biển.
***
Năm 2030, ở xứ nọ làm thẻ căn cước công dân. Sau khi cãi nhau ỏm tỏi thì thấy chữ công dân là thừa, vì phải là công dân mới có căn cước, cho nên bỏ luôn chữ công dân cho đỡ tốn mực in, cả đống chớ hông ít. Vậy là được khen thưởng tiết kiệm. Sau khi làm xong hết thì một bữa nọ người kia đọc đi đọc lại có người lại thấy chữ thẻ là thừa, cái này hông kêu là cái thẻ thì kêu là cái gì, nhìn là biết cái thẻ. Cũng có lý nên lại bỏ luôn chữ thẻ. Lại được khen thưởng có sáng kiến kinh khủng, ý lộn kinh nghiệm. Sau khi làm xong hết thì bữa kia người nọ đọc đi đọc lại cái căn cước thấy kỳ kỳ. Thông tin của cá nhân ghi rõ ràng vậy thì là căn cước chớ còn là cái gì, bộ là vé xe sao, cho nên ghi căn cước cũng thừa. Nhìn vô biết ngay là căn cước. Rồi quyết định bỏ luôn chữ căn cước để nhìn cho nó thoáng mát. Công dân đến cơ quan làm việc. Cán bộ bảo vệ đứng ngay cổng chặn xe lại yêu cầu trình căn cước, công dân kêu làm gì có căn cước, ổng lục tung cả cái bóp để cho cán bộ nhìn coi xứ này làm gì có căn cước. cán bộ bảo vệ ghé mắt nhìn thấy cái thẻ chỉ ngay, cái đó đó. Đưa tui kiểm tra. Công dân kêu, cái đó thì kêu cái đó mắc mớ gì kêu căn cước, làm như nhiều chữ lắm. Từ đó trở đi mỗi lần đi đâu, cán bộ muốn nhìn thì chỉ cần kêu công dân trình CÁI ĐÓ.

Chủ Nhật, 11 tháng 2, 2024