Coi cái này thấy khôi hài thiệt. Đúng là nouveau riche. Chỉ học năm bữa nữa tháng để có phong cách quý bà, tiêu thơ, cô nương. Đúng là siêu nhân, đi tắt đón đầu. Ngành kinh doanh này coi bộ ngon quá chừng. Con học phong cách quý bà, rồi mẹ không biết thì đi chung với mẹ thì mẹ thành hầu gái à? Đi chung với chồng thì chồng thành vệ sĩ à? Đồng ý là có khi mẹ nghèo nhưng con giàu lên thì mẹ chưa dạy được con những cách ứng xử standard, nhưng nếu con có tấm lòng thì sẽ biết cah ứng xử cho phù hợp tùy từng tình huống. Đó chỉ là những cách thức ứng xử đúng quy chuẩn chứ chẳng phải là kiểu cách quý sờ tộc hay quý bà gì hết. Quý bà hay tiểu thơ thì học nhiều lắm, nó phải thấm vô máu thì nhìn mới ra quý bà thiệt sự. Không những là cách ứng xử trong đời thường mà là nhận thức, mà là văn hóa, là tâm hồn. Ví dụ như đi ăn buffet, nếu người ta được giáo dục chu đáo, người ta có văn hóa thì tự khắc người ta biết là nên lấy món vừa đủ nhu cầu của mình. Vì nếu lấy thừa thì sẽ phải đổ bỏ, nhìn rất phí phạm, rất phản cảm. Phần dư thừa lúc đó sẽ phải đổ bỏ. Trong khi nếu họ không phí phạm thì có thể dùng phần dư thừa đó vào việc có ích hơn. Khi dọn dẹp sẽ tốn thêm công, tội nghiệp người làm. Người ta đi đứng sẽ nhẹ nhàng trong những nơi công cộng vì ý thức được việc ảnh hưởng của tiếng ồn đến người khác. Hehe, ta có tật xấu là cứ kéo dép lẹt xẹt nhất là khi tâm trạng down, ta ráng sửa nhưng lâu lâu lên cơn khùng quên mất tiêu lại kéo dép lẹt xẹt. Nói chuyện với tông vừa phải vì không phải ai cũng thích nghe giọng của người khác. Vân vân và vân vần. Đó là ý thức, là tấm lòng chứ không chỉ là kiểu cách ứng xử. Chổ đó có dạy tấm lòng yêu thương mọi người không? hehe, Trừ kẻ thù ra chứ kẻ thù thì yêu sao đặng. Dạy rồi có thấm không? Trong cuộc sống có muôn vàn tình huống xảy xa, không có sach vở hay người thầy nào đủ sức dạy hết, nên người ta phải có cảm nhận, có nhận thức, và có tấm lòng về những ảnh hưởng hay tác hại của tình huống đó đến với họ và người xung quanh như thế nào để có cach thức xử sự cho phù hợp. Đó cũng chỉ là phong cách chuẩn chứ chẳng cần phải tới quý bà, tiểu thơ. Càng giàu sang phải càng mềm mỏng/ chớ kiêu căng tập giọng đãi đưa. Người xưa dạy vậy nhưng bi giờ cũng đâu có sai. Tiểu thơ thật sự đi đứng nhẹ nhàng thì sẽ thấy dịu dàng khi cần thiết thì họ cũng mạnh mẽ mà, còn tiểu thơ học đòi thì đi đứng ẻo quá đáng thì thấy chảy nước chứ không thấy dịu dàng xíu nào, hehe, ta có những người bạn chảy nước như vậy.
Nhớ hồi lâu, chị kia đi mua hàng kêu ta là em nhìn chỗ nào bán nước hoa chờ neo thì kêu giùm chị, ta đi 1 phúa, chị đi 1 phía, Đi 1 hồi ta chẳng thấy, chị cũng chẳng thấy cuối cùng 2 chị em bọc ngược lại chị la lên kia kià, hóa ra ta qua chổ đó nhưng vì hồi xưa ta học tiếng Pháp. má ta lúc xưa xài nước hoa Chanel No5 nên ta cứ nhập tâm đó là Sa nen không nghĩ tới cách đọc theo tiếng Anh. Nhưng ta thấy đâu có sao, đọc Chờ neo cũng được mà, chẳng qua ta nhập tâm nên ta không nghĩ là đọc kiểu đó thôi, chứ không thôi bình thường thì ta cũng có thể đoán ra mà. Như đọc Gucci theo tiếng Pháp ta thấy dễ thương hơn là nói gu chì, nên ta đọc theo kiểu đó. Ai mói gì thì kệ người ta. hehe.
Nhớ hồi lâu, chị kia đi mua hàng kêu ta là em nhìn chỗ nào bán nước hoa chờ neo thì kêu giùm chị, ta đi 1 phúa, chị đi 1 phía, Đi 1 hồi ta chẳng thấy, chị cũng chẳng thấy cuối cùng 2 chị em bọc ngược lại chị la lên kia kià, hóa ra ta qua chổ đó nhưng vì hồi xưa ta học tiếng Pháp. má ta lúc xưa xài nước hoa Chanel No5 nên ta cứ nhập tâm đó là Sa nen không nghĩ tới cách đọc theo tiếng Anh. Nhưng ta thấy đâu có sao, đọc Chờ neo cũng được mà, chẳng qua ta nhập tâm nên ta không nghĩ là đọc kiểu đó thôi, chứ không thôi bình thường thì ta cũng có thể đoán ra mà. Như đọc Gucci theo tiếng Pháp ta thấy dễ thương hơn là nói gu chì, nên ta đọc theo kiểu đó. Ai mói gì thì kệ người ta. hehe.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét