Chào


Nếu tình cờ bạn đọc bài mà cảm thấy nhẹ nhõm người hay mỉm cười thì ta rất phấn khởi. Hihi

**

1

2


Thứ Tư, 25 tháng 12, 2024

Nói tào lao nữa nè

Noel năm nay trời vừa lạnh vừa mưa phùn dầm dề nên thấy bà con đi ngoài đường phần lớn mặc áo mưa nên hông biết model năm nay là kiểu gì nữa. mà cũng gần 20 năm nay thấy người ta mặc đồ tùm lum hết. Nói chung là xấu. Đại khái mặc đồ kiểu ăn xin, kiểu ăn xin là kiểu người ta cho cái gì là tròng lên người cái đó nên trông rất kỳ dị. Hay cũng có khi do mắt thẩm mỹ của ta khác người nên người ta thấy đẹp ta thấy xấu đó mà. Nói chuyện ăn mặc, nghĩ linh tinh thấy mắc cười. Cái này phụ thuộc vào khiếu thẩm mỹ, nhận thức thẩm mỹ cũng như ý thức của người ta chớ hông chỉ phụ thuộc vào giàu có hay trình độ, địa vị xã hội. Nhớ hồi lâu rồi đám cưới nhà gìau gì đó ở Ấn độ, mời toàn nhà giàu, tất nhiên rồi. Tại thấy dân mạng đưa hình lên social media chỉ trỏ tùm lum gì đó ta mới tò mò coi chớ thiệt tình ta cũng hông biết ba cái này. 2 vợ chồng ông chủ FB chơi nguyên bộ đồ hoa bướm, em là hoa, anh là bướm thấy mắc cười gì đâu. Nói chung cũng tội nghiệp, đã hông có khiếu thẩm mỹ mà còn gặp đúng stylist kiểu Ấn nhà quê. Ẩn ý một cách thô vụng, là vừa thô vừa vụng kiểu nhà giàu khoe của, khoe hiểu biết. Bữa ta cũng mua 1 cái đồng hồ made in India, vì tò mò chớ nhìn kỹ chốt khóa thấy đúng là chắc thiệt nhưng không tinh xảo bằng made in China. Làm có vẻ chắc chẳn hơn made in China nhưng độ tinh xảo thì thua made in China. Khỏi so sánh với Âu Mỹ, Nhật Hàn đi. Ấn là kiểu chơi dây chuyền vàng nguyên khối, còn China dùng 1 chỉ vàng kéo ra thành 1 cái kiềng cũng được. Nhưng nói đi cũng cần nói lại, dù gì vẫn đẹp hơn đám nhà giàu học làm sang xứ này. Bữa thấy bà lớn kia mặc áo dài chơi cả cái trống đồng và đàn chim hạc, nhìn thấy vô cùng hộ pháp, ta mắc cười chỉ cho chị kia coi. Chỉ cười và kêu bả trang điểm kiểu gì giống như con chim cú vậy trời, hehe. ta tưởng mình ta thấy thôi nhưng người khác cũng thấy, lông mày cong vòng, mang cái kiếng tròn nữa giống y như mặt con cú. Tại gần đây nhất nên ta mới nhớ chớ mẻ không chỉ là trường hợp cá biệt mà là phổ biến đến kinh ngạc luôn. Nhớ hồi lâu kia, người kia hỏi ta sao nhìn trẻ vậy. Ta nói tâm sinh tướng mà, em sống thoải mái thì nó hiện ra trên mặt thôi. Má dạy ở xởi lởi trời cho, ở so đo trời lấy mà. Ở đời trời hại mới hư, người hại như phấn dồi. Kệ nó đi. Mình làm mình biết, trời biết, đất biết, vậy là đủ rồi.

Nói chuyện ẩn ý nhớ hồi lâu hãng sơn Nippon quảng cáo sơn Nippon sơn đâu cũng đẹp nhưng để hình cho mấy đứa bé chià cái mông ra, thiên hạ liên tưởng tầm bậy là sơn nippon sơn mông cũng đẹp, nó có vần có điệu hơn mà nên dễ nhớ hơn. Nhớ tới hãng Boeing có đợt sản xuất dòng máy bay bị lỗi gì đó. Đáng lẽ hãng làm mặt dây chuyền hình máy bay cho mấy cô người mẫu quảng cáo underwear, ẩn ý là máy bay bay giữa 2 vách núi mà vẫn an toàn. Để quảng cáo cho sự an toàn, hehe. Này hơi thô bỉ nhưng giờ thời buổi kim tiền toàn đi bơm ngực, độn mông đảm bảo mấy cô đó thích mê luôn. 

Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2024

Hù dọa cho vui thôi

Hổm rày cứ nghe thấy tin China hù dọa tấn công Taiwan miết. Có cho vàng thì China cũng hông dám tấn công Taiwan. Nga xâm lược Ukrain tới nay đã mấy năm rồi. các nước đã cấm vận Nga bẳng SWIFT nhưng Nga vẫn dang thoi thóp tồn tại. Là bởi vì kinh tế Nga cũng hông xuất khẩu nhiều cái gì, trừ dầu mỏ và khí đốt. mấy cái này vẫn xuất khẩu qua mấy nơi khác thanh toán ngoài hệ thống SWIFT nhưng giá cả  bị bóp cổ. Không bán giá đó thì đi chỗ khác chơi.  Dĩ nhiên một số mặt hàng nó xuất khẩu cũng nhiều mà nó không xuất khẩu được thì thiên hạ cũng hông chết mà nó cũng hông chết, chỉ ngắc ngoải thôi. Còn China thì khác nghen. Giờ đi đâu cũng thấy made in China. Chỉ cần China bắn hỏa tiễn qua Taiwan rồi bị loại khỏi SWIFT thì hông biết nó sẽ như thế nào. Dĩ nhiên kinh tế China liên quan tới nhiều mặt trong đời sống và trong sản xuất của toàn thế giới, cho nên cũng sẽ không bị loai hẳn khỏi SWIFT mà chỉ loại những ngành nghề mà không có China thế giới hông chết nhưng China chết. Còn mấy thứ mà họ cần China thì vẫn cho nó chơi, hehe. Chẳng hạn như xe điện và xe hybrid, này còn đau hơn hoạn, tệ hơn cả khi đánh thuế 100%. Các thiết bị điện tử như điện thoại, thiết bị viễn thông, nghe nhìn, máy tính... Cứ bụp vô cái thứ nào mà China chết nhưng thiên hạ không chết để mà tống ra khỏi SWIFT thì cho ăn kẹo nó cũng hông dám động chân động tay. Kinh tế China lệ thuộc thế giới rất nhiều mà. 

Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2024

Sao hông chịu đổi tên vậy kà

Thấy cái vụ kiện Open AI, nhớ hồi trước đây Elon Musk nói sẽ rút đơn kiện nếu nó đổi tên. Không phải dân máy tính hay có liên quan gì tới lãnh vực công nghê thông tin thì cho là Elon này rách việc nhưng dân trong nghề thì thấy ổng đúng. Mấy cái có từ open sẽ làm người đọc liên tưởng tới chuyện xài hông mất tiền, có thể xài hay phát triển dựa trên cái gốc đó. Ví dụ phần mềm mã nguồn mở (open source software) chẳng hạn. Cho nên khi dùng từ Open AI nhưng vì mục đích lợi nhuận và hông ai biết nó hoạt động kiểu gì thì có thể gây ngộ nhận. Thậm chí ở góc độ nào đó thì có thể cảm thấy giống như có ý đồ lừa gạt. Cho nên Elon Musk mới la làng và kêu đổi thành Close Ai đi mày, chơi kiểu đó giống như mập mờ đánh lận con đen, hehe. 

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2024

Biết ra sao ngày sau

Bữa kia thấy tin cha nội gì đi công cán ở Chile thèm ăn bánh kẹp một cách bẩn thỉu gì đó, media ngoại quốc đưa tin, ta thấy người đọc là VNmese thể hiện thái độ chỉ là like hay sad hay wow gì đó, không thấy có thể hiện thái độ giận dữ gì hết. Gần đây, lại mới có tin mấy cha nội học tập và làm theo tấm gương gì đó cho nên làm bậy kiểu đó, mà còn bạo dâm ghê tởm hơn nữa. Vậy mà cũng chỉ thấy Vnmese like, wow hay sad chớ tuyệt nhiên hông thấy thái độ angry gì hết. Kỳ lạ thiệt. Ta hông care đám cán bộ bẩn thỉu, vô học, etc. đó vì bản chất nó là vậy rồi. Bản chất con bò là ăn cỏ, con cọp là ăn thịt, con bọ hung là ăn cứt cho nên khi con bọ hung hông ăn cứt nữa thì nó không còn là con bọ hung nữa. Cho nên đám động vật 2 chân loại đó mà không hành xử vậy thì họ không còn là cá thể trong cái ổ nhền nhện đó. Chấp nhận sự thật vậy đi. Chập nhận không phải bao giờ cũng là thể hiện sự đồng ý hay thoả hiệp, mà chấp nhận đó là sự thật, là bản chất, để đừng có ảo tưởng, mê muội, bị dẫn dắt nữa. Vấn để quan trọng là hành động sau đó, này còn tùy vào nhận thức từng người. Ta chỉ đau lòng vì đám người like, sad hay wow. Ronald Reagan tiên đoán đúng từ cách đây mấy chục năm, một ngàn năm tăm tối cho những thế hệ sanh ra sau này ở VN. 

Thứ Ba, 10 tháng 12, 2024

Thối não

Brain rot là từ của năm 2024 theo lượt bình chọn từ Oxford. vậy mà ta hỏi mấy người quen thì chẳng ai biết hết, dùng từ nguyên gốc brain rot hay từ dịch qua tiếng Việt là thối não cũng chẳng ai biết nó là cái gì. Chứng tỏ xung quanh ta toàn thối não hay não thối, hehe. Nhớ hồi lâu kia, có mấy thẩm mỹ viện bị phạt gì đó, báo chí đưa tên nhưng đi ngang qua đó thấy khách vẫn ra vô nườm nượp. Đứa em chỉ cho ta rồi nói báo đăng tùm lum sao người ta vẫn vô đó bộ không sợ sao ta. Ta cười giải thích là người vô đó không đọc báo, người coi báó thì không vô đó. Có một số người không coi tin đó mà cũng không vô đó như là chị nè. Là độ lệch pha giữa thông tin và người tiếp nhận. Người tiếp nhận thông tin không có mối liên hệ hay tiếp xúc với thông tin đó, người có mối quan hệ với mấy cái đó thì không có thông tin đáng tin cậy. Này cũng vậy. Những người thối não thì không hề biết mình bị thối não hay có cái não thối, còn những người biết thối não là gì thì khả năng là không bị thối não. Thối não có thể ở tình trạng mới chớm, còn nhẹ, hay đã trầm trọng hoặc hết thuốc chữa. Ví dụ cho tình trạng thối não hết thuốc chữa là bò đỏ. Bò đỏ là gì thì lên wiki hay reddid có người gỉai thích cho nghe, rất rõ ràng dễ hiểu. Ta chỉ ví dụ loại hết thuốc chữa vì đó là trường hợp dễ thấy nhất và dễ hiểu nhất. Còn mới chớm hay chỉ mới phát bịnh nhệ thì khó phân biệt. Não đã bắt đầu chớm thối thì có thể mất khả năng phân biệt rồi. Dùng theo thuật ngữ y khoa thì có thề liên tưởng tới từ hoại tử cho dễ hiểu. Là thối gây chết đám tế bào đó, để lâu thì ăn lan qua bộ phận khác làm cho nó hoại tử theo cho nên cách tốt nhất là cắt bỏ. Nói chung bịnh nào cũng vậy, sẽ đi từ tình trạng mới chớm tới nhẹ rồi nặng hơn và cuối cùng là hết thuốc chữa cho nên khi mới chớm bị thì chữa ngay. Tốt nhất là đừng để bị nhiễm bịnh.

Xứ sở gì mà hơn 90% bị thối não thì thấy mắc ghê. Là một dân tộc thối não luôn rồi. 

Là bản chất hay là khiếm khuyết

Có cái gọi là chống tham nhũng ở mấy xứ độc tài không? Không có đâu, đừng có để bị mị dân rồi mơ mộng hão huyền. Bởi vì có đối lập là bản chất của xã hội loài người, cho nên khi triệt tiêu đối lập là phá vỡ bản chất đó. Dồn ép xã hội đó vào một hình thái quái dị, không tuân theo quy luật phát triển một cách tự nhiên của xã hội.  Nghĩa là xã hội đó vận động trái với các quy luật xã hội. Khi mà trái với quy luật thì sẽ sớm bị phá bỏ để trở về đúng quy luật. Vậy cho nên muốn duy trì xã hội kiểu đó cần có đám người trung thành để bảo vệ xã hội đó bằng họng súng. Muốn nuôi dưỡng cái đám nô dịch trung thành thì phải bơm vô cho tụi nó, nghĩ là phải tạo điều kiện cho họ tham nhũng. Vậy cho nên tham nhũng là bản chất của mọi xã hội độc tài. Là điều kiện cần và đủ để duy trì chế độ độc tài. Vậy cho nên không có cái gọi là chống tham nhũng trong chế độ độc tài. Mà đó chỉ là hình thức thanh trừng phe nhóm thôi. Nhưng tại sao những xã hội dân chủ vẫn có tham nhũng. Nó tồn tại nhưng không phải là bản chất của xã hội đó mà chỉ là khiếm khuyến của xã hội đó. Mọi hình thái đều có điểm hạn chế, khiếm khuyết nào đó. Vấn đề là nó nảy sinh thì tìm cách xóa bỏ nó. Mọi vật không hề đứng yên mà vận động hàng ngày, hàng tháng, hàng năm.

Khi nào con người mới thực sự là homo sapiens

Thấy cái hội nghị quốc tế về biến đổi khí hậu, mấy nước nghèo đòi mấy nước giàu phải hỗ trợ 1.300 tỷ nhưng rốt cuộc thống nhất được 300 tỷ. Thiệt tình mấy nước nghèo đó chỉ cần về quét sạch cái đám cán bộ tham nhũng, cái đám quan liêu, là không chỉ tiết kiệm được 1k tỷ mà còn có khi kiếm được tới 2k tỷ từ cái đám tham nhũng đó. Vậy tại sao không tự mình kiếm ra khoản tiền đó mà ráng gân cổ đòi mấy ước gìau chi tiền. Vì họ cho rằng đó là vấn đề chung của nhân loại cho nên nước giàu phải có trách nhiệm. Mấy nước nghèo tham nhũng thấy phát sợ. Ta sống ở nước nghèo có tham nhũng dễ sợ mà ta nhìn ta còn phát ớn thì thử hỏi công dân ở mấy nước giàu sẽ suy nghĩ như thế nào khi tiền thuế của họ đi giúp cho những chính quyền nghèo vì tham nhũng thấy phát sợ cho mục dích chung của toàn cầu. Chắc lại ráng cấu véo vào cái cái "cho mục đích chung của toàn cầu" để tham nhũng thêm tý nữa.

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2024

Độc lập tự do hạnh phúc là gì

Tại sao bắt buộc phải có số điện thoại mới được dùng social media. Thiệt ta hông hiểu luôn. Thông tin trên mạng có thể rò rỉ, bị hack bởi hacker hay nó giả bộ bị hack để bán thông tin không chừng. Khi thông tin cá nhân bị rò rỉ thì ảnh hưởng tai hại đến người sử dụng như thế nào thì những người có hiểu biết đều biết rõ. Ai chịu trách nhiệm cho những tác hại này? Bình thường các nước người ta không ai dám ra luật hay văn bản cấp chính phủ bắt buộc phải dùng thông tin thật để đặng ký tài khoản trên socila media. Vì xâm phạm vào quyền riêng tư được pháp luật bảo vệ và ngăn ngừa trách nhiệm của nhà nước nếu có rủi rỏ rò rỉ thông tin. Nếu có sự cố rò rỉ thông tin ở mức độ lớn do quy định của nhà nước chắc dân chúng ở xứ đó xông vào đốt luôn phủ tổng thống quá, lúc đó sự an toàn của tổng thống coi bộ cần coi lại. Đừng có nói để chống lừa đảo, gian lận gì gì đó nghen. Đó là việc của nhà nước, hông phải là việc của người dùng. Công dân có trách nhiệm đóng thuế để nuôi bộ máy công quyền làm những việc đó để bảo vệ người dân, còn làm cách nào kệ mấy ông, miễn không xâm phạm quyền riêng tư của công dân, không làm được thì go away để cho đảng khác lên làm. Hồi lâu rồi FBI yêu cầu Apple mở khoá điện thoại iphone để điều tra gì đó, hãng từ chối vì những nghi ngờ của cơ quan chính phủ còn yếu không đủ chứng cớ để có thể bắt buộc hãng phải làm việc đó, chính phủ muốn bẻ khoá để điều tra thì tự mày bẻ lấy, không phải việc của ông. Ông không dây vào. Đó là ta đọc được thông tin đó, còn sự thực sau này sao thì ta hông biết

God only knows

Thấy việc tổng thống Hàn quốc ban bố thiết quân luật sau đó bị cơ quan khác dở bỏ, thiên hạ đồn thổi, gỉai thích tùm lum kiểu. Ta nghĩ là sẽ chẳng ai biết lý do chính xác  của việc ban bố thiết quân luật này trừ những người có thẩm quyền liên quan. Năm chục năm sau may ra mới biết, hehe. Này rất có khả năng là có thông tin khả tín về chuyện gì đó có thể xảy ra tại nhà xanh nhưng người ta đã dập được kịp. Giờ tấn công bằng drone, bằng tên lửa cho nên ông Musk mới chê máy bay chiến đấu, hehe. Có khi đúng là chuyện nội bộ gì đó mà cũng có khi ai biết là có khi Bắc Hàn, Nga, etc. tấn công DDOS vô hệ thống mạng nào đó hay là tấn công qua lỗ hổng nào đó. Bữa mới đọc thấy tin nhóm tin tặc Massgrave tuyên bố bẻ khóa được hệ thống bảo mật cấp phép cho toàn bộ phần mềm Microsoft đó mà. Giờ gì cũng điều khiển từ xa. Cho nên trời mà biết chuyện gì cho nên chú Tin bắt nhân viên dúng máy đánh chữ. Lebanon dùng máy nhắn tin cho an toàn. Nhưng trời mới biết có an toàn không. Thiên hạ đôi khi chỉ biết những cái được phép biết. Ta chỉ biết giờ thế giới toàn những cái đầu nóng, cho nên chiến sự có thể nổ ra ơ bất cứ nơi đâu có bóng dáng con người ở đó. 

Là đồ nhà quê, đồ giàu mới ( nouveau riche )

Bữa kia gặp người kia, nói chuyện 1 lúc nó nói em là bắc 54. Ta nói, hèn gì nghe giọng em nói rất thích, rõ ràng mà nhẹ nhàng. Ta là dân miền trung, nam trung bộ. Lâu lắm rồi, ít nghe người ta nói là mình là bắc 54. Nói chung giọng bắc 54 là giọng dễ nghe nhất và gần như phát âm chuẩn nhất. Nhớ cái này vì nghe bản tin của đài kia ở nước ngoài nói tiếng Việt. Giọng bắc kỳ rặt. Thiệt tình ta nghe giọng bắc kỳ sau này ta thấy mệt mỏi vì rất chát. Phát âm kiểu phụ âm rít rất nhiều. Tr nói thành ch, d nói thành gi hết, mà không nói nhẹ nhàng mà nói giọng rất chanh chua, nói kiểu gồng lên đó, nên nghe chút là muốn đau đầu, giọng đàn ông do giọng trầm còn nghe đỡ chanh chua hơn nhưng nghe một hồi cũng đau đầu. Còn r thì lại phát âm  thành gi. S và x phát âm thành s hết trơn. Đại khái là phát âm chuyển thành kiểu phụ âm rít gần hết. Nhớ bữa kia, khi ông Trump mới đắc cử, đài kia mước ngoài hình như theo cánh tả nên phát thanh viên đọc bài về cuộc bầu cử đó và những cái về Trump, cổ là bắc kỳ rặt rặt mà không chịu điều chỉnh giọng để nghe cho nhẹ nhàng, ấm áp hơn cho nên với nội dung đó, giọng nói đó nghe rất hằn học, thấy mắc cười gì đâu làm người nghe có thể liên tưởng kiểu như đài đó rất hằn học với ông Trump. Giọng miền Nam nghe ngọt ngào, nhẹ nhàng giọng bắc 54 nghe rõ ràng, nhẹ nhàng và ấm áp. Còn bắc kỳ rặt sau này nghe rất chát chúa, chanh chua. Là kiểu bắc nhà quê nói thiệt to thiệt rổn rảng đó mà. Giờ bắc kỳ cả ở VN và ở ngoại quốc toàn là bắc kỳ nhà quê. Hồi xưa má dạy, càng giàu sang lại càng mềm mỏng/ chớ kiêu căng tập giọng đãi đưa. Nếu họ chịu điều chỉnh giọng thì sẽ nghe rất ấm áp. mà ta cũng ngạc nhiên là bộ người ta không nghiên cứu giọng nói ảnh hưởng đến trạng thaí thái tinh thần của người nghe hay sao mà người ta cứ nói kiểu đó và để cho. Chắc bị giờ toàn thứ thích ăn bún mắng, cháo chửi cho nên nói càng chanh chua, chát chúa, càng gồng lên thì càng thể hiện mình cấp tiến. Đúng là khôi hài, cớ chẳng lẽ nói ngu dốt hay ngộ nhận. Sực nhớ tới mấy áci quảng cáo. Lâu rồi không coi tivi nên không biết giờ ra sao, giờ chỉ biết quảng cáo ở youtube. Toàn giọng bắc kỳ rặt. Chắc là chỉ bắc kỳ rặt mới mua loại hàng hoá đó, hay sử dụng dịch vụ đó. toàn hàng hóa linh tinh, dịch vụ thì lôm nhôm. Nói tiếng bắc cho dân bắc, nói tiếng nam cho dân nam, là chuyện tất nhiên. 

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2024

Lại nói nhảm

Vụ xử chị Lan (và Điệp) coi bộ càng cuối càng đuối hơi. Kiểu chứng cớ yếu đó mà. Ta chỉ thắc mắc là tài sản đó được định giá kiểu gì? Dựa trên cái gì mà định giá cả đống tài sản đó. Tiền bạc có giá, tôm cá vô chừng mà. Giờ tiền bạc còn vô chừng thì tôm cá khỏi nói luôn, mà hông có cơ sở có tính thuyết phục mà đưa ra kết luận thì hơi bị sao sao đó. Vậy cho nên cách hay nhất là cho chị Lan đeo còng chân tại ngoại trong vòng1, 2, 3 năm như cái bà gì của Huawei đeo đó rồi bán đấu giá tài sản với giá khởi điểm là giá được xác định theo hồ sơ tố tụng. Vì cái nhà không dễ bán, nhà to lai càng khó bán cho nên cần tính theo năm. Còn nếu rủi chị Lan ( và Điệp) chết một cách tự nhiên thì đúng là trời gọi. Trời xử chắc đúng người đúng tội. Người mua phải chịu tất cả chi phí bàn giao tài sản. Sau khi đầu giá thành công thì chị Lan (và Điệp) xác nhận đồng ý với giá bán đó, thì coi như thu hồi được tài sản thất thoát. Khả năng là bán được giá cao mà. Này sẽ là tâm phục khẩu phục. Chớ kêu đại bàng về xây tổ mà bắt đại bàn xây tổ trên cây chùm gửi thì ta chưa thấy bao giờ. Đại bàng chỉ xây tổ trên vách núi cao thôi.

Quan trên ngó xuống, người ta trông vào. Hệ thống luật và xử luật phải có tính thuyết phục thì người ta mới an tâm vào.   

Hồi lâu rồi ta viết tạp nham cái vụ này

Tái ông thất mã, biết đâu may đâu rủi

Sáng nay login vào FB, nó báo phải có điện thoại mới vô được. Tại ta dùng email để đăng ký FB đó mà. Marc Zuc là viet + nằm vùng ở Mỹ nơi, nó nhanh nhẹn ghê đó, nó lo làm ngay trước khi có hiệu lực luôn. Kiểu này bỏ FB luôn. Ta mà bỏ thằng nào là thằng đó chết dần chết mòn, hehe. Thiệt tình ta chẳng phải ngán cái thông tin gì, chỉ là ta không muốn cài tùm lum trên điện thoại. Ngoài giờ làm việc tắt máy tính là coi như off luôn, khỏi bị quấy rầy cuộc sống riêng tư, cũng không bị sa đà vô ba cái chuyện trà dư tửu hậu, tốn thời gian. Trong giờ làm việc thì nếu rảnh mới ló mặt vô,  còn khi bận thi quên luôn đi. Thiệt sự FB chỉ vô để coi một số tin tức của người quen thôi, lâu lâu cũng đọc được mấy thông tin hay ho mà đẻng muốn ngu dân để dễ cai trị nên chặn hết. Coi ít ít thì hông sao, coi nhiều quá bộ não đầy ắp ba cái đó không có thời gian để xử lý thông tin thì dở người ra. Trở thành cái  kiểu dở người dở ngợm dở đười ươi. Bô hông thấy AI khi đổ một đống thông tin vào đó, phải cần số lượng chip cực kỳ lớn để xử lý thông tin mà vẫn còn ngu ngốc đầy ra đó. Cho nên bộ óc con người cũng vậy, khác kiểu xử lý thôi nhưng bản chất cũng vậy. Kiểu đọc nhiều mà không tiêu hoá kịp thì bị ngộ chữ, coi nhiều mà không hấp thụ hết thì hoá hâm đó mà, vì không đủ chip cao cấp để xử lý thông tin đã được nhồi nhét vào đó, hehe. 

Thứ Tư, 20 tháng 11, 2024

Kiểu diều hâu

Ukraine phóng tên lửa Mỹ cho vào sâu lãnh thổ Nga, này chứng tỏ đại ca Mỹ ra tay, theo đúng kiểu diều hâu. Nhớ hồi ký hiệp định Paris, phía miền Bắc cứ nhầy ra không chịu ký vì không ký mới có lý do tấn công vào miền Nam, còn ký thì không thể tấn công vào miền Nam. Nhưng cuối cùng ký xong nó cũng xé toẹt cái tờ giấy này để chùi đít cho nên hông cho ông kia nhận gỉai Nobel. Vì nhận gỉai Nobel có khác gì chứng nhận cuộc chiến  kết thúc trong hòa bình và bắc + không thể tấn công cưỡng chiếm miền Nam. Hồi đó do không có internet và báo chí ít đưa mấy tin này, chớ có internet và báo chí đưa tin này ầm ầm thì dân miền Nam đã tay xách nách mang kéo cả đoàn người bỏ chạy qua Âu Mỹ ngay từ khi hiệp định được công bố chớ không chờ tới năm 75 đen tối đó, vì họ sợ rằng cái kiểu này ai biết bắc + sẽ làm gì. Chỉ cần nhìn thấy ông kẹ kia hông được phép đi nhận gỉai Nobel danh giá là suy ra là nó có thể làm trò bẩn thỉu gì sau đó, chớ mắc mớ gì danh chính ngôn thuận từ chối cái gỉai đó. Lúc đó Mỹ ớn quá vi cái tội nhầy này của bắc +. Ông mới được quyền nhầy, chớ mày không được quyền nhầy. Còn tại sao thì không cần giải thích. Cho nên Mỹ cho ném bom để trị cái tội nhầy để coi mày còn nhầy tới được bao lâu. Sau cú đó thì bắc + ngồi lại vào bán đàm phán ký ngay. Chớ Mỹ muốn diệt thì cho bỏ bom vô mấy nơi đặc biệt nào đó thì khỏi cần ký hiệp định luôn, miền Nam tiến ra bắc + mấy hồi, rồi chỉ cần iam xoa ri ( I'm sorry), iem bỏ nhầm, giờ iem đền, thích vàng hay hột xoàn iem cho, chớ mắc mớ gì bỏ tìm lum mấy chỗ đồng không nhà trống cho tốn đạn, tốn công. Vậy mà người ta chửi Mỹ muốn tắt bếp mới ghê mà không hiểu nguồn cơn từ đâu ra. Mỹ còn muốn làm cho mau để về bầu cứ chớ. Bầu cử mới quan trọng. Vậy mà tụi bay cứ nhầy, ông không còn kiên nhẫn nữa đâu. Giờ chắc Biden chơi đúng bài của diều dâu Mỹ. Ngồi vô đàm phán hay muốn gì, nói mau. Ông chán cái kiểu nhầy của mày rồi. 

**

Chú Tin giờ chắc cũng đang thon thót. Không phải thon thót vì sợ Mỹ mà vì sợ đám tay chân có đứa làm phản. Nó chơi 1 cú nào đó thì chú Tin ngáp, lúc đó dễ bề rút quân hơn vì mệt mỏi lắm rồi. Chú Tin giờ nên vô nhà thương dưỡng bịnh nào đó, như ung thư gì đó, để đỡ mất mặt, hehe. 

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2024

Chỉ là chưa đủ độ điên nên mới thất cử

Ông Trump đắc cử, thấy người ta phân tích tùm lum thứ tại sao ổng lại thắng, ta nhớ lúc kia nghe đài, báo báo nào đó, lâu rồi cũng quên mất, có ông kia trả lời phỏng vấn, ổng kêu trước giờ tui bầu cho dân chủ, nhưng giờ tui sẽ bầu cho ông Trump, chỉ có ông khùng đó mới bảo vệ được chúng tôi. Lúc đó nghe thấy mắc cười, ta nghĩ phen này bà Harris tiêu luôn. Khi mà người ta khẳng định là ổng khùng mà họ sẳn sàng bầu cho ổng thì chứng tỏ giờ xã hội bất an, kinh tế có vấn đề và rối ren, cho nên cần có người khùng mới có thể làm được gì đó cho họ. Hơn nữa đối thủ có thể đã thể hiện không tốt những phẩm chất cần thiết làm người ta có thể tin tưởng được. Dĩ nhiên chỉ có 1 ý kiến đó không nói lên được cái gì nhưng cũng có thể suy đoán ra là có nhiều người sẽ làm như ổng, chẳng qua người ta không dám nói vì không dám thể hiện mình ủng hộ ông khùng.  Trời, ai mà lại dám mở miệng nói support ông khùng, hehe. Thế giới giờ đúng là khùng thiệt. Trước đây ta nghĩ giá vàng lên cao nhất là vượt giá 2k khoảng 1-200, nghĩa là khoảng 2.200 là cao nhất, nhưng thực tế nó đã vượt con số đó một khúc. Rồi cuộc chiến Nga xâm lược Ukraine, ta nghĩ chỉ vài tháng là Nga kiếm cớ gì đó rút quân trong danh dự giống như kiểu chỉ răn đe Ukraine, nhưng tới giờ đã mấy năm rồi. Và lò thuốc súng Trung đông đã nổ, không biết nó sẽ nổ to  và lâu như thế nào nữa. Vậy cho nên chỉ có người đủ điên mới đem lại cảm giác cho người ta là chống chọi được với xã hội điên rồ như vậy. 

Thứ Hai, 18 tháng 11, 2024

Báo lố

Hồi nhỏ, đôi lúc coi báo thấy báo nói là theo báo L'humanité của Pháp, ta nghĩ là ở mấy nước tư bản nói vậy chắc là đảng CS là đúng rồi. Sau lớn mới biết L'humanité là cái loa của đảng CS Pháp. Tự dưng nhớ lại chuyện đó vì hổm rày từ khi ông Trump đắc cử, báo chí Âu, Mỹ nói tùm lum gì đó, hehe. Ta mới vừa coi cái mục about của CNN, ta hông thấy nó nói nó theo dân chủ hay cộng hòa mà nó chỉ nói chung chung sứ mệnh cao cả gì đó. Rồi mấy tờ báo khác cũng vậy. Cho nên người đọc bình thường nếu không đủ kiến thức căn bản khi chỉ đọc 1 vài tờ báo thì bị báo chí dẫn dắt ngay. Cho nên bây giờ báo chí toàn là báo lá cải hay báo lá ngón. Vậy nên AI lấy tin từ báo chí nên nó đôi lúc nó ngu si đần độn như vậy. Nếu mà báo chí nêu quan điểm lập trường rõ ràng là báo này là theo cánh tả, hay cánh hữu, hay không theo phe nào mà chỉ theo phe tiền thôi thì mới ngon, chớ đánh lén kiểu đó thấy làng báo tiểu nhân thiệt. Bữa ông Bezov kêu là báo của ổng là trung lập, rồi có người từ chức gì đó và một đống người hủy đăng ký. Ổng chơi vậy mới ngon, . Còn lý do, mục đích gì đó kệ ổng, ta không care. Ổng mất một đống người đăng ký, nhưng chỉ là hạt cát so với Elon Musk. Elon Musk mất mấy chục tỷ để bảo vệ quyền nói thật trên X, đó là cái giá rất đau đớn cho 1 xã hội bị dẫn dắt. Đó là báo xứ người. Còn báo xứ Việt thì rõ ràng rồi, như báo nhân dân là cái loa của đảng, báo tiền phong là cái loa của đoàn, etc. Mấy cái cơ quan đều là của đảng hay là tay chân của đảng cho nên mấy người thắc mắc chi về báo chí giờ có phải là báo lá ngón không. Nhớ chuyện cười hồi xưa, chàng thanh niên vô sạp báo mua tờ báo, nó hỏi báo này bao nhiêu, bà bán báo kêu ngàn rưởi, nó trợn mắt kêu sao trên báo ghi giá là một ngàn mà, bả cười to, nè bộ cậu tin tất cả những thứ in trên báo hả?

Thứ Hai, 11 tháng 11, 2024

Khác gì chửi cha người ta

Có nên nói dạ vâng ạ không? Tất nhiên là không rồi. Ông bà hồi xưa nói chửi cha không bằng pha tiếng. Nghĩa là nói giọng địa phương khác theo kiểu của mình giống như chửi nó đó. Nhớ chuyện kia. Hồi những năm cuối thập niên 70 thế kỷ trước, là khi miền nam mới bị cưỡng chiếm đó, trên 1 chuyến xe đò, một người hỏi người kia: anh ơi, cho hỏi hỏi bây giờ là là mấy mấy giờ rồi. Hồi đó đâu bao nhiêu người có đồng hồ. Chàng thanh niên không trả lời, đi được 1 lúc thì người kia xuống xe, lúc đó mấy dì mấy má mới xúm vô chửi anh ta sao có đồng hồ mà người ta hỏi không trả lời, anh ta mới nói là tôi mà mà trả lời lời nó thì nó quýnh quýnh quýnh tui chết luôn. Là người cà lăm hỏi trúng người cà lăm đó mà. Nói lại người ta hông nghĩ là mình cũng bị cà lăm mà người ta nghĩ là nó đang chọc ghẹo mình. Vậy cho nên khi pha tiếng địa phương này với tiếng địa phương kia trong khi chỉ cần đúng từ dịa phương của mình của mình là đủ nghĩa rồi, vậy có khác gì chửi cha người nghe. Thấy rõ nhất là nếu từ sau kéo dài giọng kiểu đãi giọng. Dạ vââââng ạạạạ. Này dùng file ghi âm thì dễ cảm nhận hơn so với chỉ đọc và tưởng tượng. Dùng từ dạ là rõ nghĩa rồi, hay từ vâng hay vâng ạ cũng được, tùy địa phương. Không cần ghép với nhau. Dạ con nghe rồi dì, thì nghe ngọt ngào và chân thành hơn là dạ con nghe rồi ạ. Nghe mắc ói, giống như đang chửi cha người ta đó. Đừng có ráng nói là có ạ là lễ phép nghen. 2 lần khiêm tốn bằng bốn lần tự cao. Khiêm tốn nhiều quá không tốt, còn tệ hơn tự cao. Lễ phép cũng vậy, lễ phép vừa đủ là lễ phép thiệt sự, còn lễ phép quá mức cần thiết thì đôi lúc trở thành mất dạy. Vậy cho nên khi nói dạ vâng ạ thì sẽ phản tác dụng. Hoặc là cà chớn, như chửi cha giọng địa phương người ta, hoặc là ngu dốt, không hiểu cách giao tiếp như thế nào cho lích sự. Nói tóm lại, cứ dùng tiếng địa phương của mình, đừng để bị đồng hóa, nhìn rất lai căng. 

Nói linh tinh

Hổm rày bận tối mắt, thậm chí ngày bầu cử tổng thống Mỹ ta cũng chẳng có thời gian coi tin tức đến khi tới chổ khách hàng nghe nói ông Trump này, ông Trump nọ, ta tò mò hỏi ổng đắc cử rồi hả. Ai cũng ngạc nhiên bộ chị hông coi tin tức hả. ta cười, cắm mặt vô làm mà còn bị khách la um sùm nè, hihi. 

Giờ ông Biden chỉ còn mấy chục ngày nữa là kết thúc nhiệm kỳ, nói chung là thời gian ngắn quá hông có đủ thời gian làm cái việc gì để ghi dấu ấn, trừ trường hợp ổng làm 1 cú gì đó để góp phần chấm dứt cuộc xâm lược của Nga ở Ukraine.  Giống như hồi thời Bin Laden bị tiêu diệt dưới thời Obama đó. Hehe, hông có nghĩa là ám sát Poutine mà làm cái gì đó để là tiền đề để chấm dứt chiền tranh, sau này thời Trump thì chỉ có tiếp tục cái đó để mà kết thúc. Sẽ là cơ hội để đảng dân chủ ghi điểm cho đợt bầu cử tới. Hông thôi thì Trump ra tay chấm dứt chiến tranh thì cũng dở cho đảng dân chủ. Vì Nga giờ kiệt quệ lắm rồi, cả kinh tế lẫn con người, phải thuê đám lính dở sống dở chết từ Bắc Hàn qua đánh đấm vì thanh niên Nga độ tuổi đăng lính phần chết, phần trốn hết, trốn ra nước ngoài ah. Kinh tế thì thê thảm lắm rồi chỉ cần nhìn mấy con số trước chiến tranh và hiện giờ là thấy như rơi xuống vực thẳm đó, đừng có coi báo đẻng nói nhăng nói cuội về nước Nga vĩ đại mà ngu người ra. Nghĩa là giống như lá cây gần rụng chỉ cần ngọn gió thổi qua là rụng hết. Cho nên 5 năm của Trump có khi chẳng phải nát óc suy nghĩ làm cái gì nhiều thì cũng có thể xong cuộc chiến, kiểu bất chiến tự nhiên thành đó mà. Còn vụ việc Israel thì hông thể kết thúc sớm được cho nên để đó đi. 

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2024

Cái đầu là của mình đừng để thiên hạ điều khiển

Nhớ hồi lâu đứa nhỏ kia muốn đi du học, nó nói chuyện tùm lum nghe mắc mệt, ta hỏi con cho cô coi mấy cái essay mà con viết thử đó có được không, của con đó chớ cô không coi mấy cái thầy cô viết cho con làm gì. Nó cũng đưa cho ta coi, cũng có cái thầy cô viết cho nó nữa. Rồi ta nói con đừng buồn nhưng nếu cô thì cô không nhận con vô trường dù con có đóng tiền chớ nói chi cấp học bổng cho con. Con có biết tại sao không? Nó buồn xo nói không biết. Ta nói là do con không có ý tưởng, con không có tấm lòng, và con không có ham muốn. Như vậy thì người ta chẳng ai care đến con hết. Con phải chứng minh là con có ý tưởng, ý tưởng là của riêng con không copy của người khác, con có tấm lòng thì dù con có làm công việc gì thì công việc của con đem lại thu nhập cho con nhưng nó cũng mang tới nhiều lợi ích tốt đẹp cho người khác và xã hội, và con có ham muốn thì mới có động lực và đam mê để đi đến cùng. Người ta không đọc những câu nói hoa mỹ trong lời văn của con mà người ta cảm nhận những cái đó của con qua nội dung con viết. Những cái đó nên chân thật và người ta sẽ cảm nhận đươc. Dĩ nhiên dối trá cũng có thể đánh lừa được một thời gian nào đó nhưng rồi người ta cũng phát hiện hay là sau này con sẽ rất mệt mỏi vì dối trá hoài sẽ phải tìm cách để tránh cho người ta biết mình dối trá hoặc phải trơ trẽn để chấp nhận là mình dối trá. Có thể thành đạt chớ không thành công, nhưng ở những xứ mà cạnh tranh không trung thực thì dối trá dễ hơn nơi khác. Con có thể lên mạng coi những cái mà có thể làm gìau thêm vốn sống, ý tưởng của con cũng như làm cho tâm hồn con trở nên ấm áp hơn. Nhưng cái con viết ra phải là của con, không được cóp nhặt của người khác. 

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2024

lại lảm nhảm

Báo chí ở xứ người ta có báo lá cải ( tabloid) và báo chí, còn báo chí xứ này toàn là giấy chùi đít hay báo lá cải, mà giờ hông ai dùng nó để đi vệ sinh nữa vì giấy vệ sinh đầy ra đó. Hơn chục năm năm nay người ta gọi chung là báo lá ngón. Chỉ cần ăn ba lá ngón là giã từ ông bà đi ngay. Bữa kia từ bò đỏ được đưa vô wiki, người ta đưa link ta mới biết chớ ta đâu có biết mấy cái vụ đó. Xứ này 90% là bò, gồm đủ màu, chỉ có bò màu đỏ được đưa vô wiki thôi. Bò nên ăn lá ngón hông xi nhê gì hết. Ta thiệt tình hông phải là người rảnh quá quởn hay nhiều chuyện nên cũng hông biết mấy từ lóng nhiều lắm. Nếu rảnh ta đã làm 1 site chuyên về  từ lóng để dễ tham khảo vì thấy nhiều người nghe và không hiểu vì họ không phải kiểu ma xó lăn lê đầu chợ góc hẻm và có khả năng tượng tưởng. Này đảm bảo lượng truy cập hơi nhiều đó, chỉ có điều nếu có từ phạm húy thì bị đẻng lóc ngay, mà không phạm húy thì chán chết. Từ điển này thì chắc chắn facebook và mấy cái mạng xã hội VN sẽ cập nhật thường xuyên để làm cu li cho đẻng chặn hết để kiếm tiền. Trước cũng có mấy người viết lăng nhăng giải thích tiếng lóng nhưng không làm một cách chuyên nghiệp như mấy site tiếng anh.  

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2024

Có gì đâu mà rộn

Hổm rày thấy media đưa tin BRICS hơi nhiều, người ta nói tùm lum về nó nữa. Ta thấy có gì đâu mà quan tâm dữ vậy kà. Coi từ trang nhà của BRICS thấy tự giới thiệu là 1 nhóm không chính thức của mấy nước nào gì đó và một đống cái sứ mệnh nào đó nghe kêu to rổn rảng. Ba cái informal group này đầy nhóc, lâu lâu rảnh mấy ông nguyên thủ quốc gia lại nghĩ ra lập cái group nào đó để tụ họp cho zui đó mà. Nhớ cái vụ 1 vành đai 1 con đường cũng của China nghĩ ra hồi nào đó, lâu rồi hông thấy nghe nói tin tức gì về nó. Thiệt tình người ta bu vô nói nó là do nó tuyên chuyến với đồng USD, hù dọa bỏ đồng USD trong việc thanh toán giữa các quốc gia trong nhóm đó bằng cái gì đó nhưng thiệt tình chẳng biết là sử dụng đồng nào trong cái đám hầm bà lằng đó hay tạo ra đồng mới như đồng Euro cho nên chỉ có thể bắt chước IMF bằng sử dụng SDR. Còn tiền giao dịch thì quay qua quay lại cũng dính tới USD. BRICS hổng phải là loại định chế kiểu IMF ( hỗ trợ về thanh khoản), cũng hông phải kiểu WB ( hỗ trợ về đầu tư) mà chỉ là informal group of nations, xía vô mọi thứ liên quan tới kinh tế, xã hội, giáo dục, etc. Kiểu group này đầy nhóc cho nên  nên cũng phải kiếm ra cái gì mới mới mới chớ, để có lý do gầy sòng hay độ nhậu chớ,  cho nên nó mới nghĩ ra cái việc sử dụng đồng tiền hông phải USD. mà sử dụng đồng tiền hông phải USD thì sử dụng đồng nào. Toàn cá mè 1 lứa cho nên không thể thống nhất được mà cũng không thể phát hành đồng tiền như đồng Euro cho nên mới bắt chước cái kiểu SDR của IMF. Còn giữa 2 nước thành viên BRICS thì phụ thuộc nước nào mạnh hơn nhưng rốt cuộc cũng phải tham chiếu giữa giá mấy đồng đó với đồng USD hay Euro. Thay vì tỷ giá tính thẳng lại thành tỷ gía tính chéo, thiệt thêm 1 mớ nữa, đúng là rảnh, hehe. Trên thế giới, việc sử dụng đồng tiền nào đó phụ thuộc vào sức mạnh của quốc gia đó. Ngay cả đồng Euro khi mới ra đời là người ta còn mơ mông nó soán ngôi đồng USD nhưng giờ thấy rồi đó. 

Muốn là đại bàng không chỉ mặc bộ áo đại bàng là thành mà cần phải có khí chất của đại bàng. 

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2024

Tsunami

Thấy cái công ty kia mở xưởng thủ công qua China mua hàng mã về rồi sơn phết chút đỉnh bán ra và gọi là chế tạo, sản xuất gì đó. Hàng mã làm ra bán hông ai mua nên mở tiếp công ty xài hàng mã. Xong rồi mở một đống công ty khác chạy vòng quanh cái mớ hàng mã sơn phết này chỉ vì không có tiền trả bank. Tốc độ mở công ty của nó còn hơn số lần ta đi chợ nữa. Còn ghê hơn cả Ponzi scheme nữa. Bò còn bu đen bu đỏ vô nó nữa chớ. Thấy mắc ghê. Ta dám chắc giờ mấy nhà đầu tư đang dính tiền vô cái đám lùng nhùng đó đang như ngồi trên đống lửa. Đi thì mắc núi, trở về mắc sông. Rút ra khó khăn vì còn cái gì đâu mà rút, mà bỏ vô để nuôi nó nữa thì hông có thằng nào điên khùng nuôi cơ thể đã bị hoại tử phần lớn. Vậy cho nên thằng này nhìn thằng kia coi có động tĩnh gì, và cả đám canh chừng thằng làm hàng mã và thằng nhà băng 24/7 luôn, để canh chừng khi nào có tiền về là ông ra tay trước chụp ngay. Thường con nợ mà còn có sức trả thì người ta đổ tiếp vô để nuôi thu nợ, kiểu thấy còn thịt còn da đó, còn con nợ chỉ còn xương thì lúc đó ông nấu cao mày luôn. Giờ đang vát hết mấy miếng thịt miếng da cuối cùng còn dính lại để chuẩn bị nấu cao. Cho nên thằng nào thằng nấy im thin thít để ráng lấy lại phần của mình trước chớ la um sùm thì coi như nát, chỉ còn cách quăng vô nấu cao. Giờ mấy bank khác đang mắc ớn vì đang nghĩ tới viển cảnh phải thu nhận 1 ngân hàng 0 đồng đầy mùi thúi rữa. Hông biết em nào sẽ phải hốt đống s* này nữa. 

Nghiên cứu dấu hiệu của một cơn sóng thần sắp tới sẽ cảm nhận được mà. Là stunami chớ hông chỉ động đất sơ sơ hay vòi rồng vớ vẩn.  

Thứ Tư, 23 tháng 10, 2024

Thiệt cái tình

Ăn đùi gà sao cho đúng cách? Thiệt tình ta cũng hông biết luôn. Thường người ta hay dùng tay cầm đùi gà mà gặm. Cũng thấy có người cầm cái nĩa chọc vô đùi gà rồi cầm nó mà gặm giống như chọc vô củ khoai lang cho đám con nít cầm ăn đó. Thường ta dùng cái nĩa với cái dao để ăn đùi gà để trên cái dĩa, còn nếu ở chỗ ăn tiệc mà chỉ có chén với đũa thì ta hầu như không bao giờ đụng đũa vô cái miếng thịt gà nào mà vừa có xương vừa to. Vô thế ai bỏ cái đùi gà vô chén mà ta không thể bỏ ra thì ta đành dùng tay ăn vậy. Đó là nói tới tiệc ngồi. Còn tiệc đứng mà dọn ra có món đùi gà rán thì ta hông biết người ta nghĩ gì trong đầu luôn vì không biết ăn kiểu gì nữa. Mà nếu đứng sát ngay bàn để thức ăn để ăn nhìn thấy dơ sao đó, là phần bụng hay bộ hạ ngang bằng với phần đồ ăn. Hông lịch sự chút nào. 

Học ăn, học nói, học gói, học mở. Ăn còn hông biết ăn thì mấy cái sau mần răng? 


Thứ Ba, 22 tháng 10, 2024

Độc lập là cái chi chi

Thấy ông chủ tiệm nước mới, ta thấy mắc cười. Hông phải cười ổng mà mắc cười cái độc lập tự do hạnh phúc gì đó. Tại sao ổng lên? 10 phần tới 9 phần do cha China chỉ định thôi mà. Nhìn cái biên giới của China coi. Toàn mấy xứ dở dở ương ương. Là đúng vùng đệm an toàn cho China. Khi xứ kia police nắm quyền bính trong tay thì ai biết nội tình sẽ lộn xộn sao cho nên chú Xi biểu cho ngay ông kia lên làm đối trọng, kiểu nó có súng mình có dao găm, nó ngoéo cò mình nhảy vô đâm, đứa nào cũng được miễn có vũ khí là được. Chủ yếu để cái vùng đệm yên ổn, và doanh nghiệp China làm ăn ở đó không bị làm bậy moi tiền. Coi cái bộ chính trị China coi, đâu bao giờ có tướng police nằm ở trỏng vì police nắm tội hết cả đống trong băng đảng, từ to nhất tới nhỏ nhất, cho nên ai biết 1 ngày đẹp trời nó đem cái lịch sử tội phạm ra để mặc cả thì mệt mỏi đa. Mặc cả thì ai yếu thế thì sẽ bị bóp thôi. Cho nên phòng bịnh hơn chữa bịnh.
Thâm như mực tàu.

Nhảm nhí thiệt

Thấy cái ông kia mới chiếm được cái tiệm nước để làm chủ tiệm ổng liền tới cái thủ phủ âm binh để khấn vái trả ơn gì đó, thấy khôi hài. Khôi hài bởi vì dân ngu khu đen xứ đó bị xỏ mũi mà đinh ninh mình thông minh, giỏi giang gì đó. Mà mấy người kiểu ổng tới cả mấy triệu người chớ hông ít. Nếu nói dưới quan điểm thế lực siêu nhiên thì người chết phải được đem chôn thì mới siêu thoát, còn cứ để phơi xác hông chôn thì hồn cứ lẩn quẩn nơi đó không đi đâu được, cứ lang thang thành cô hồn đó. Mà nếu để lâu quá thì cô hồn này sẽ thành tinh luôn, là kiểu cô hồn đại ca đó, nó quy tụ dưới trướng một đống đám âm binh. Mấy người muốn mau đạt cái gì đó một cách gian lận, nhứt là những thứ phi nhân tính thì thích chơi với âm binh. Mà chơi với âm binh thì kết cục cuộc đời rất thê thảm không chết thảm khốc thì cũng sống cuộc đời tàn tạ sau này. Nhưng không hề gì, cuộc đời xứ này đã là một địa ngục rồi. Có người chấp nhận số mệnh của mình mà ráng đi hết mệnh này, có người thì ráng kiếm thiên đường giả tạo chốn trần thế trong phút chốc, cho dù phải trả giá thảm khốc sau này cũng hông sao, để mai tính, cho nên họ chơi với âm binh là vậy. Đó là nhìn nhận ở góc độ thế lực siêu nhiên. Còn nếu theo quan điểm khoa học thì cứ nghiên cứu mấy cuốn sách về tâm lý học tội phạm, tâm lý hành vi tội phạm là thấy liền. Còn hông thấy nữa thì chúc mừng, là người hạnh phúc rồi. Hạnh phúc là ngu và mập. 

Đáng lẽ phải kinh doanh trá hình cái này chớ, thay vì lấy tiền ngân sách để bảo dưỡng cái xác thì xã hội hóa nó, mở thêm 1 nhà tưởng niệm bên cạnh để người ta tới cúng dường chớ. Đảm bảo vàng lượng, vàng ký chớ hông có vàng nhẫn đâu, tiền thì đô la mỹ cả xấp chớ hông chỉ ba cái tiền polime gì đó đâu. Cán bộ cấp to, cấp nhỏ, quan bà, quan ông, quan con, quan cháu, doanh nghiệp sân sau tiền ngàn tỷ ùn ùn tới ngay.  

Cô sáu điên chỉ là để xin số đề và ba cái nhỏ nhỏ thôi. Này xin cái to hơn nhiều. 

Làm ăn nhiều tiền nhớ trả tiền công cho ta với nghen. Đảm bảo kinh doanh cái này lời số 1 luôn, không cái nào qua cái đó.  

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2024

Lại nói linh tinh

Bữa kia tình cờ coi mấy phim xưa, mà cũng không xưa lắm. Thấy phim ảnh thay đổi nhiều ghê. Phim hình sự hồi xưa giống bài thơ, phim hình sự bây giờ giống bản nhạc rap. Phim tình cảm hồi xưa giống cây kẹo mút, còn phim tình cảm bây giờ giống bịch bánh tráng trộn, hehe. Không coi phim chiến tranh nên không biết nhưng chắc cũng thay đổi nhiều. 

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2024

Ráng làm gì vậy kà

Bữa hổm thấy cái vụ đường lên đỉnh ì xèo gì đó, ta cũng chẳng để ý lắm. Thiệt tình là show đó ta chỉ coi khoảng mười mấy cái là ớn, vì không hợp gout. Rồi bữa nọ lại thấy thằng nhóc trả lời phỏng vấn ta mới coi. Thấy đúng là con người mới xhcn, từ thằng phỏng vấn đến thằng trả lời, hehe. Ta đã viết rất nhiều entry về vấn để đúng luật này nhưng sai luật kia, đúng mọi luật nhưng sai yếu tố văn hóa, đạo đức... cho nên việc này chẳng cần bàn cãi. Ai thấy mình làm cái gì gì đúng thì họ làm. nếu họ làm sai luật thì có thể bị phạt hay sửa luật tùy trường hợp, nếu làm sai về đạo đức thì xã hội sẽ phạt bằng những hành vi thay đổi mối quan hệ với cá thể đó. Cái ta muốn nói ở đây là trả lời phỏng vấn về vấn đề đó để làm gì. Nhìn giống như ráng biện minh cho hành động của mình vậy đó.  Vậy mới thê thảm chớ. Mình thấy đúng mình làm, người ta không thấy đúng về mặt nào đó người ta phản đối, có gì đâu mà ầm ĩ. Ráng biện minh thì làm cho thiên hạ nhìn vô thấy giống như đang dạy đời đó, tao làm đúng luật mắc mớ gì tới mày, bộ mày ngu không hiểu luật hay sao cho nên cần tao phải nhắc nhở về mấy cái luật đó.

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2024

Tránh càng xa càng tốt

Thấy mấy người trên mạng ráng hết sức để huấn luyện trâu bò gì đó để nó trở thành người, thấy vừa buồn cười vừa tội nghiệp. Thượng đế cho nó sanh ra dưới hình hài con người nhưng nó chỉ thích sống kiếp cầm thú thì mặc kệ nó. Không thể đào tạo lại để trở thành người đâu. là thực tê chứng minh rồi. Ta gặp rất nhiều rồi, từ vô học đến có học, học hàm học vị đủ thứ nữa, chức vụ cao thấp đủ loại. Cho nên tốt nhất trên mạng gặp loại trâu bò cứ thẳng tay block không thương tiếc cũng chẳng cần tốn neuron suy nghĩ chi cho loại này. Ngoài đời thì tùy, nói chung liên quan tới công việc thì chỉ cần tiếp xúc ở mức độ công việc,  hết công việc thì off, còn hông liên quan tới công việc thì càng tránh xa càng tốt, đỡ khỏi lây nhiễm như người ta cách ly covid vậy. Thế giới 8 tỷ người, những những người trong phạm vi quan hê trong cuộc sống của 1 người thì vài trăm người là nhiều lắm rồi,  nhớ tên vài trăm người là siêu rồi, mà không nhớ tên thì dĩ nhiên là người xa lạ rồi. Còn thân thiết thì vài chục người là ớn rồi. Hơi sức đâu tốn calo cho mấy thứ vô ích. 


Mạng mẽo là cái bãi rác

 Ăn mì xào, nhớ hồi nào đó đọc thấy trên mạng hướng dẫn cách để dao nĩa sau khi ăn, nghĩ linh tinh. Thường ta ăn món gì bằng dĩa thì ta dùng dao, nĩa, muổng, ăn bằng tô chén thì dùng đũa, muỗng. Ta đọc thấy người ta chỉ là để dao xỉa vào cái nĩa là để chứng tỏ hông thích cái đó. Ta thấy vừa thô lỗ vừa ngu ngốc. Thô lỗ là chê người ta giữa bàn dân thiên hạ. Khen trước mặt mọi người thì tốt nhưng chê thì khéo chút hoặc chỉ riêng mình họ hoặc có mặt những người liên quan. Trừ phi những trường hợp đặc biệt nào đó thôi nhưng cũng rất hạn chế. Còn ngu ngốc là bởi vì chê bậy bạ. Để tới miệng người ăn thì phải qua tay rất nhiều người. Từ người đi chợ mua thức ăn tới phụ bếp tới đầu bếp tới người múc đồ ăn ra và tới người phục vụ, thậm chí còn liên quan tới người mua chén dĩa nữa, người rửa chén dĩa nữa. Vậy chê là chê cái gì, chê người nào trong số đó? Vơ cả nắm vậy thì không ngu ngốc là gì. Vậy mà người ta còn đăng lên mạng, rồi còn share tùm lum nữa mới ghê chớ.

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2024

Đúng là nói cho sướng miệng

Bữa lâu kia tình cờ nghe bản tin nào đó mà giờ hông nhớ nơi nào, bà Harris kêu sẽ tăng thuế người giàu để đem lại công bằng cho xã hội hay đại loại gì đó thay vì cải thiện bộ máy nhà nước để chi tiêu cho ngân sách giảm xuống để tầng lớp trung lưu đỡ phải đóng thuế để họ chi tiêu nhiều hơn. Có tiền thì xài chớ để làm gì. Ở Mỹ hoặc là nghèo hưởng trợ cấp hoặc là thiệt giàu thì sướng chớ tầng lớp bị bóc lột nhiều nhất là tầng lớp trung lưu, hehe.  Trước đó bả đã thường xuyên nói về tầng lớp bình dân mà bà xuất thân và phê phán ông Trump về xuất thân cho nên ổng sẽ không hiểu người lao động bình thường và sẽ không có chính sách phù hợp cho họ. Thấy buồn cười. Nước Mỹ hùng mạnh nhờ những đại tập đoàn. Big tech, big bank... phần lớn là ở Mỹ. Nói chung những thương hiệu tỷ đô mang quốc tịch Mỹ hơi nhiều. Và những thương hiệu tỷ đô khắp thế giới đều có cơ sở hoạt động ở Mỹ. Vậy cho nên Mỹ cấm vận xứ nào là nơi đó rét ngay. Nước Mỹ là nơi chốn cho những phát minh, còn China phần lớn là photocopy và cải tiến. Vậy cho nên nếu không có những đại công ty, những tỷ phú siêu giàu thì nước Mỹ cũng chẳng khác những xứ tầm thấp khác. Nhớ hồi nhỏ má dạy là giúp ngặt chớ không giúp nghèo. Giúp người ta qua cơn hoạn nạn, hoàn cảnh ngặt nghèo để họ vươn lên và cái quan trọng nhất là trao cho họ cơ hội. Má ta ít học ở trường lớp nhưng đúng là siêu nhân. Cái ta thấy dở nhất ở bả là chỉ bám riết vào nguồn gốc xuất thân và phê phán người giàu, hehe. Là tầm nhìn của những kẻ thiện cận. nếu nước Mỹ vào tay bả thì chắc bả đòi chia đều để cho ai cũng trung bình hay thấp. Mỹ mất vai trò đại ca ngay. Nói bà Harris tự nhiên nhớ tới bà thợ dạy gì đó ở trường đại học gì đó mà bả khen nịnh ông lãnh dạo nơi kia nếu mà ổng là học trò của bả thì bả cho A+, thấy khôi hài thiệt. Hóa ra bả cho điểm bậy bạ, thích thì cho A, hông thích thì cho F hả? Vậy ai tin vào năng lực đám học trò của bả chớ.  

I Just Called To Say I Love You

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2024

Lại lảm nhảm

Ta thường có bình nước muối để khò cổ họng mỗi sáng sau đi đánh răng súc miệng. Ta dùng muối hột để làm nước muối. Hồi xưa lắc xài hết cả bình nước vẫn trong veo, đôi lúc có chút cặn nhưng hiếm hoi lắm mới có. Sau này thì đôi khi có màu xanh kiểu như nấm xanh đó, thấy cũng ghê. Thường xài 1/2 bình hay hơn là thấy, là bỏ làm bình khác. Rồi sau đó không còn mốc xanh nữa mà là vi nhựa. Thấy hết hồn luôn. Nói chung khoảng 1/2 bình là bắt đầu thấy hiện ra vi nhựa này. Nhiều chớ không phải ít. Thiệt tình giờ thấy sợ thiệt. Tại ta thích xài muối hột. Rửa thịt, cá, rau ta dùng muối hột. Ướp sả ớt cho đồ ăn như cá, thịt, gà ta cũng xài muối hột. Giờ chắc chuyễn qua xài muối hầm quá. Con người là loại động vật quá tàn ác. Thiên nhiên là dành cho tất cả các loại sinh vật trên trái đất này nhưng con người coi như là của chính họ thôi, mà xài không giữ gìn mà tàn phá nữa mới ghê. Phần lớn là do thiếu ý thức. 

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2024

Lại nghĩ lung tung rồi

Giải Nobel hòa bình năm nay trao cho tổ chức Nihon Nidankyo cho thấy cuộc chiến Nga Ukraine đã sắp đi đến hồi kết. Là Nga đã suy kiệt và ai biết được chó cùng cắn dậu. Chú Tin chơi đòn hạt nhân thì mệt đa. Nhưng khả năng này gần như khó có khả năng xảy ra vì nước Nga không chỉ của mỗi chú Tin mà còn của nhiều người khác cho nên khả năng người khác ngăn chặn việc này là lớn. Vì nếu để xảy ra thì coi như cả bộ sậu chú Tin chỉ còn đường cắn lưỡi chớ không thể giao du với bất cứ người nào, ngay cả chú Xi cũng quay mặt nếu chú Tin dám chơi hạt nhân. Khả năng Kim Bắc Hàn chơi hạt nhân còn có thể vì Bắc Hàn đúng là của mỗi 1 mình chú Kim, còn chơi hạt nhân vì lý do gì thì ta không biết. Trời biết kẻ khùng nghĩ gì trong đầu. Cho nên muốn nhắc nhở nhân loại cần calm down đừng để xảy ra chiến tranh hạt nhân. Có thể người ta có thông tin gì đó rồi. Nói chung ai biết phận nấy, ta chỉ có thể biết thông tin mà ta cần biết thôi. Chẳng hạn xe Mercedes loại rẻ của nó mà thay bánh xe ở chỗ nào thì hãng còn biết thì máy bay 370 kia rớt chỗ nào người ta hông biết kể cũng lạ. Có thể nếu biết thì nổ ra chiến tranh không chừng cho nên đành không ai biết hết. Đôi khi cũng phải chấp nhận đánh đổi cái này với cái kia rồi tìm cách bù đắp sau. 

Nếu chiến sự Nga Ukrain năm nay hay sang năm chấm dứt thì khả năng tổng thống Ukraine nhận giải Nobel Hòa binh sang năm rất lớn, vì đã kiềm chân cho chiến tranh thế giới không xảy ra chứ không phải chỉ vì bảo vệ được được Ukraine. 

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2024

Trơ trẽn

 là bản chất của những người CS và những người bị CS dạy dỗ, mê hoặc 

Kiểu xứ này nó vậy

Người ta nói um sùm cái vụ sinh viên ăn cơm thừa canh cặn nhưng trong thực tế cái vụ cơm thừa canh cặn không phải đồ hiếm. Nói chung ta ít đi ăn bên ngoài, trừ trường hợp đi ăn với ai đó thôi. Vì ta khó tính. Hồi xưa, lâu lắm rồi, có lần đi ăn bún riêu, ta thấy cô nhân viên của tiệm thản nhiên lấy dĩa rau còn trên bàn đem đổ lại rổ rau rồi lấy tiếp cho khách khác. Sau đó ta mới để ý thấy 2 món thường dùng đồ thừa là rau sống và cơm. Còn mấy món khác phần lớn là bỏ thiệt. Đó là quán bán đồ ăn đó nghen. Cho nên mỗi lần ta đi ăn mà còn đồ thừa trên bàn là ta đổ hết vô thùng rác hay kiếm cái túi nilon đổ hết vô đó. Kể cả chén ớt, ớt thì bỏ vô thùng rác. Ai có lấy về cho gà ăn thì lấy. Do người ta hông để ý thôi, nếu để ý thì thấy quán ăn còn làm vậy nữa mà. 

Thứ Ba, 8 tháng 10, 2024

Tóm lại, tóm lại là, tóm lại chỉ là...

Nhân viên bán hàng bình thường là bán những cái khách hàng cần, còn CEO siêu đẳng thì đi bán cho khách những cái mình có. Bất cứ hàng hóa gì cũng cần có lượng khách hàng đủ lớn để cho những người liên quan từ nhà sản xuất đến bán hàng có thể tồn tại và sinh lời. Tại sao người ta chọn mua món hàng này mà không mua món hàng kia. Tại sao người ta uống bia mà không uống rượu đế? Tại sao người ta đi tàu cao tốc mà không đi máy bay? etc. Ít ra phải biết sự khác biệt và ưu nhược điểm từng loại sản phẩm hàng hoá trước khi quyết định tung ra thị trường. 

Hổm rày bận quá chừng, nghe tin tức thấy nói ì xèo cái vụ đường cao tiền gì đó, tới 70 tỷ USD mà chẳng thấy có ai nói năng gì về sự khác biệt giữa sử dụng tàu cao tốc và đi máy bay để cho thấy số lượng hành khách tiềm năng. Tốc độ bao nhiêu thì ta hông biết chỉ biết tiền nhiều nên nói là đường cao tiền cho dễ hình dung. Chắc họ hông biết, chớ biết là nổ banh ta lông rồi chớ làm gì im lặng. Xấu hay nói tốt, dốt hay khoe chữ mà. Đằng này chữ cũng hông có cho nên hông biết khoe gì luôn. Ta đã từng đi tàu cao tốc ở Pháp rồi (TGV). Đi tàu cao tốc thì được cái tiện lợi nhất là thời gian chờ từ lúc check in tới lúc tàu chạy thường ngắn hơn so với đi máy bay, thủ tục cũng tiện hơn. Và mấy người hông chịu được sự thay đổi áp suất do thay đổi độ cao cũng thấy dễ chịu khi đi tàu cao tốc nhưng tàu cao tốc thường chỉ đi chặng ngắn, chỉ có ở China thì tàu cao tốc có mấy tuyến dài thôi. Và giá tàu cao tốc mắc sêm sêm giá vé máy bay. Cho nên ai sẽ sử dụng tàu cao tốc? Này cần suy nghĩ kỹ à nha. Tàu cao tốc thường chở người chớ người ta ít  chở hàng vì cước phí cao. Nếu so sánh lợi - phí so với thu nhập đầu người thì nhanh nhất 50 năm nữa mới nghĩ tới làm tàu cao tốc, còn tính đúng tính đủ thì 100 năm nữa mới làm. Mà lúc đó hổng biết người ta di chuyển bằng cái gì nữa kà. Có thể lúc đó mỗi người có 1 cái UFO như bi giờ người ta có xe hơi đó. Cũng có khi có bộ đồ bay, trên đỉnh đầu là quạt bay như trực thăng đó cũng không chừng. 

Túm lại chỉ là 25% của 100 triệu là 25 triệu. 25% của 100 tỷ tới 25 tỷ luôn. mà 25% của 1k tỷ tới 250 tỷ. Giờ hông có 10%. Giá chót 25%.  Tiền đè chết người luôn. 

Thứ Ba, 1 tháng 10, 2024

Đồng ý ngay

Hổm rày bận tối mắt nên chỉ có thể nghe tin tức trong lúc làm gì đó chớ gần như không có thời gian để coi. Bữa lâu coi loáng thoáng cái vụ tiếng Anh là ngôn ngữ thứ 2 gì đó cũng hông để ý. Bữa nay lại thấy nói. Gì chứ cái vụ này ta dồng ý cả 2 tay. Mấy đứa nhóc càng biết tiếng Anh càng nhiều càng tốt. Cho tụi nó mở mắt ra chớ hông thôi nói như thằng nhóc mới bị từ người lớn đến người nhỏ, từ người quen đến người lạ nhào vô muốn băm vằm nó ra chỉ vì nó kêu nhờ em tiếp xúc với văn hoá phương tây nên em mới biết mình bị lừa, mà không chỉ mỗi mình em bị lừa, cả thế hệ của tụi em bị lừa, thậm chí thế hệ ba má em, ông bà em còn bị lừa tuốt. Lừa cả đàn cả lũ. Vậy mới kinh khủng chớ. Vậy cho nên cho học tiếng Anh như ngôn ngữ thứ 2 là quyết định sáng suốt. Có thể tiếp cận văn hoá phương tây để tự mình nắm tóc lôi lên. Không ai có thể lôi mình ra khỏi vùng bùn trừ chính bản thân mình muốn lôi mình lên và tự hành động để tự lôi mình lên. Cứu mình trước khi trời cứu. Khi mình tự muốn cứu mình và có hành động tự cứu mình thì người ta mới giúp cho mình hoàn thành ý nguyện chớ.

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2024

Đâu cũng thấy trẻ con

Thấy có mấy người nói là phải công tâm, chính quyền làm tốt cũng phải khen chớ không chỉ mỗi chê. ta mắc cười. ý họ là họ rất công bằng đó chớ hông chỉ cực đoan, tội nghiệp gì đâu, hehe. Ta thấy dân mấy xứ Âu Mỹ coi báo chẳng thấy dân nào thèm khen chính phủ nó 1 câu mà toàn nhào vô la um sùm. Chỉ có đám dân được trả tiền mới đứng ra hô muôn năm, hô xong cầm tiền về nhà. Về nhà mà thấy ít tiền quá lại chửi đổng bà mẹ nó đứng phơi mặt ra mà cho có mấy đồng lẻ. Mà chính quyền được lập ra là do dân đi bỏ phiếu cho họ đó nghen. Đúng mà, người dân còng lưng ra làm để nuôi bộ máy công quyền thì chính quyền phải làm tốt công việc nó được giao chớ, là điều mặc nhiên hông cần bàn cãi, cho nên hông có việc gì phải khen hết cả. Còn nếu muốn tiếp tục đắc cử cho nhiệm kỳ sau thì phải làm tốt hơn chớ không phải làm chỉ làm tốt, còn muốn lưu danh thì phải tốt nhất. Cho nên cho dù có good, better hay the best thì dân cũng chẳng có việc gì phải khen chính quyền gì hết. Chỉ khi không làm được thì mới chửi thôi. Làm hông nên hồn thì cút, để cho thằng khác lên làm

Tự nhiên nhớ mấy đứa cháu hồi nhỏ xíu. Có đứa bị táo bón, có lần nó đi cầu xong là ta khen chaú ỉa giỏi nè, ỉa đau mà không khóc luôn, cưng ghê nè. Bộ quan chức, công chức giống con nít á? Dân cũng giống con nít mữa luôn. 

Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2024

Alain Delorme - Romantique avec toi (1975)

Wait n see

Thấy cái ông gì kia mới lên, người ta hy vọng ổng sẽ thay đổi gì đó. Ổng đang ở Mỹ. Ta chỉ tin là có thay đổi khi thấy hình chụp ổng ở Mỹ với cộng đồng người Việt ở đó bên cạnh lá cờ đỏ sao vàng là lá cờ vàng 3 sọc đứng ngang nhau. Cho dù hình không được đăng ở VN cũng hông sao miễn là có dám chụp hình. Hông vào hang hùm sao bắt được cọp con. Hông có gan thì hông có thay đổi gì đâu. Đừng có mơ. 

Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2024

Ai biểu nói đúng mà chi

Thấy cái vụ nhân viên kia xin lời khuyên từ một người Nhật trước khi qua Nhật, ổng nói 95% VN là "không chơi được", đó là ta diễn dịch lại chớ ổng nói nhẹ nhàng chớ hông thẳng toẹt như ta nói, còn nói theo kiểu giang hồ là loại "ngửi hông zô". Rồi thằng đó show cái cuộc nói chuyện ra công chúng để bò đỏ nhào vô chửi ổng muốn tắt bếp luôn. Nhớ cách đây cũng hông lâu, thằng nhóc kia cũng nói trong group là nhờ tiếp cận văn minh phương tây nó mới phát hiện nó bị lừa, mà hông chỉ nó bị lừa mà cả thế hệ nó, cả thế hệ ba má nó, thậm chí cả thế hệ ông bà nó cũng bị lừa, là bị lừa cả rổ luôn. Rồi cái đứa kêu là bạn nó cũng tung hê cái đoạn này ra public cho cả đám cộng đồng online và offline xông vào hiếp đáp nó. Cái vụ đem tin nhắn riêng tư ra public thì hông chỉ có vài ba vụ đó mà đầy nhóc. Từ tin nhắn điện thoại tới tin nhắn chat qua các ứng dụng cũng bị public. Thấy đúng là vô văn hoá, vô gíao dục. Dĩ nhiên có mấy tin nhắn kiểu như kêu gọi đóng góp tiền gì đó từ các cơ quan nhà nước thì public cũng được, hông sao cả vì nhà nước sống bằng tiền thuế của dân mà. Còn video call nữa chớ. Từ lâu rồi ta đã có viết lăng nhăng về cái vụ gọi video call. Ta off luôn video call. Nhớ hồi lâu kia người kia coi FB của buôn gió rồi nói là thằng này nói đúng, chơi được. Ta cười tại vì nó là thằng giang hồ nên hông bị nhiễm cái thói đạo đức giả, của mấy người được học hành xứ này đó mà. Ai có học hành đều bị  nhiễm cái thói đạo đức giả không ít thì nhiều, không nhiều thì ít. Chấp nhận vây đi vì chuẩn mực đạo đức của xứ này nó kỳ quái lắm. Ngay cả Mỹ còn tào lao đầy nhưng vẫn có chỗ cho những giá trị nhân văn, còn này thì đừng có mơ. Cái kiểu đạo đức giả này nó lây nhiễm ghê lắm.

Cái giá của tự do

Nelson Mandela ở tù 27 năn. Lưu Hiểu Ba ở tù 11 năm. Aun Sang Suu Kyi bị kết án 33 năm tù. Trần Huỳnh Duy Thức ở tù 16 năm. Ngải Vị Vị bị nhốt 81 ngày và 50 lần bị thẩm vấn. Hoàng Chí Phong ở tù 2 năm. Jimmy Lai ở tù gần 6 năm. Pavel Durov chưa bị xử nhưng hiện giờ đang bị cấm rời khỏi nước Pháp là trường hợp đang tranh cãi nhưng cũng có thể đưa vào danh sách này. Viết tờ sớ danh sách những người chấp nhận ở tù thậm chí cái chết để đem lại tự do cho cộng đồng họ chắc dài cả trăm thước. Freedom isn't free. Nhân loại cần biết ơn những con người đã chấp nhận rủi ro để đẩy bánh xe lịch sử tiến lên phiá trước. 

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2024

Lại nói nhảm nhí

Thấy debate giữa ông Trump và bà Harris mà ta thiệt tình không rảnh để coi, vì tiếng anh của ta không xin nên phải bật CC để khỏi bị bỏ qua ý nào đó mà. ta chỉ nhìn sơ qua trang phục 2 bên và phong cách thôi. EU và một số nước thì thích bà Harris vì dễ nắm ót bả, còn họ không nắm đầu được Trump nên hông cổ vũ cho ổng. Thường con người ta vậy mà, nắm đầu, sai khiến được người nào thì khen người đó, còn không nắm ót được thì la um sùm.  Đàn ông thì dễ rồi, phụ nữ thì hơi khó hơn chút trong cách ăn mặc. Nhìn kiểu ăn mặc của bà Harris ta thấy mắc ớn. Không có khiếu thẩm mỹ thì chí ít cũng có đám tùy tùng tư vấn hay ho chút. Nhìn cái thứ bả măc ta không thấy dáng vẻ của một tổng thống tương lai mà chỉ thấy phù hợp với cao nhất là 1 CEO, còn đúng ra thì chỉ là trưởng bộ phận. Nhìn không đáng tin cậy để có thể gửi gắm niềm tin. Dĩ nhiên cái áo không làm nên thầy tu nhưng thầy tu cũng cần có áo. Tại sao thầy tu không mặc áo xanh, đỏ, tím, vàng mà mặc áo nâu, áo xám, có lý do đó chớ. Đừng nói trực giác của ta tốt cho nên nhìn đúng người nghen. Kiểu là Harris chỉ phù hợp với chức phó, là phụ tá để góp ý, giúp đỡ chớ không chức chính là ra quyết định.  Bữa nào rảnh coi thử 2 ổng bả cãi nhau kiểu gì.

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2024

Nghèo nàn

Đi đường, thấy cái xe hơi sơn lên mui xe hình buá liềm và cờ đỏ sao vàng, thấy buồn cười. Đi 1 lúc thấy xe kia xẹt qua thì thấy sơn 2 cờ đỏ sao vàng nhỏ hơn trên mui xe. Nghĩ lẩn thẩn. Người ta muốn cá nhân hóa những cái thuộc về tài sản cá nhân, muốn nó unique nhưng hình như đầu óc quá nghèo nàn, hông nghĩ ra cái gì để thể hiện là nó là của mình, nó là của riêng mình không đụng hàng cho nên vẽ hình tưởng là độc nhưng thiệt tình nhìn vô thấy chủ nhân đầu óc cực kỳ nghèo nàn về tinh thần. Nhớ bữa kia gặp người kia chơi nguyên bộ từ đầu đến chân là LV nhái. Túi LV nhái, giày LV nhái, áo đầm họa tiết LV nhái. Nhìn mắc cười mà hông dám cười vì nó nhái cực kỳ xấu, còn nếu nó nhái đẹp hơn thì ta không mắc cười nữa  mà cảm thấy mệt mỏi, lúc đó ta mở miệng nói thì thế nào cũng bị mọi người xúm vô xé xác ta giống như cậu nhóc kia 16 tuổi mới bị đám cuồng xông vô đòi xé xác. Này lần sau ai mà xài đồ nhái ta sẽ đặt biệt danh là XYZ hàng nhái. 

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2024

Nơi mà mọi chuyện đều lạ lùng

Thấy cái vụ Cyberbullying mới vừa xảy ra vài ngày gần đây mà không thấy ai có biện pháp bảo vệ trẻ vị thành niên hết. Ngay cả Facebook là nơi mà cậu nhóc đó bị bắt nạt tập thể, nói hơi quá chớ cũng có thể liên tưởng tới cưỡng bức tập thể trên mạng về mặt tinh thần đó, cũng chẳng có động thái gì hết. Còn những người nói này nói nọ hay ho lắm cũng chẳng thấy có biện pháp gì để bảo vệ trẻ vị thành niên bị bắt nạt trên mạng. Ta chờ Unicef ở VN mở miệng mà chưa thấy nơi. Hay là Unicef cho là cậu nhóc này lớn rồi nên không thuộc diện trẻ con nữa. 

Nhớ tới tổng thống Reagan. Ta lục tìm trên mạng coi mấy clip của ổng chế giễu Liên Xô và cộng sản. Mắc cười thiệt. Giờ hông có ông bà chính khách nào có óc hài hước như ổng hết. Đáng lẽ Liên xô chết rồi giờ chuyển qua China và đồng bọn của nó chớ. Gì chớ ba cái jokes kiểu này viral nhanh hơn ba cái kiểu nói đốp chát thẳng mặt. Dĩ nhiên suốt ngày joke thì sợ người ta cho là người không nghiêm túc nhưng thỉnh thoảng joke thì có hiệu quả đó. Mà này cũng khó, cần khiếu hài hước như Reagan chớ người hông có khiếu thì mỗi lần kể chuyện chuyện cười cần tới mấy phụ tá, để họ đi thọc lét giùm diễn giả để cho thiên hạ cười chớ kể xong đâu có ai cười, hehe. 

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2024

Tổ quốc

Tổ quốc là nơi ta thuộc về. Có thể là nơi ta sinh ra, lớn lên mà cũng có thể là nơi ta chuyển đến và rồi ở đó. Là nơi mà ta cảm thấy ta thuộc về nó và nó thuộc về ta. Khi ta sống ở một nơi mà ta không có cảm giác đó, thì nơi đó chỉ là nơi ta trú chân. Vậy cho nên bắt buộc người ta yêu nơi họ ở mà họ không cảm nhận được là họ thuộc về nó là hành động rất kỳ quái, điên rồ. Là cưỡng bức tinh thần, là phi đạo đức. 

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2024

Ngụy biện là gì

Thấy cái vụ bà gì kia bả kiện cái gọi là chất độc da cam gì đó, nhớ những năm thập niên 70 sau năm '75. Lúc đó cán bộ kêu chống sốt rét gì đó nên đi phun thuốc trừ muỗi, lăng quăng gì đó khắp mọi nơi. Phun khắp nhà dân, còn bắt người ta nhúng mùng mền vô cái thuốc đó nữa. Hôi muốn chết. Sau khi cán bộ đi, má ta đem mùng mền ra ngâm nước rồi giặt lại cho thiệt kỹ rồi phơi thiệt kỹ cho hết thuốc chớ hông thôi ai biết để đó nằm ngủ rối hít suốt không biết có bịnh gì không. Còn nhà thì tạt nước vô để lau cho thiệt sạch chớ hông thôi hôi rình thì ngửi hoài bịnh chết. Ta nghe nói chất đó là DDT. Ủa nếu sau đó người ta hít mấy cái DDT đó suốt rồi bị gì có bị gì không ta, rồi lỡ bị gì thì có bắt chước bả đi kiện cán bộ được không ta. 

Thứ Hai, 26 tháng 8, 2024

Chỉ là do không hiểu đúng

Tháng 7 xá tội vong nhân, người ta ăn chay. Tự nhiên nghĩ lẩn thẩn. Mấy người kêu là ăn chay là không sát sinh, cho nên nếu nhà họ có chuột, gián... ở đâu chạy vào họ cũng hông dám giết. Người thì để nó chạy nhởn nhơ, thấy mắc ghê. Người thì đuổi nó ra khỏi nhà. Rốt cuộc họ cũng mắc tội. Mà tội cũng không nhẹ. Nếu để nó chạy nhởn nhơ trong nhà, rồi nó chạy tùm lum, gây bịnh cho gia chủ đó thì hông mắc tội là gì. Là không biết yêu quý gìn giữ cơ thể, làm khổ người khác. Còn nếu mình chết đi thì mình lại mắc tội tự giết mình vì kém hiểu biết. Còn đuổi nó chạy ra khỏi nhà mình thì nó chạy qua nhà hàng xóm, rồi hàng xóm cũng giết. Vậy họ mắc tội xúi giục người khác sát sinh, hay chính xác là cưỡng ép người khác sát sinh. Số con chuột, con gián đó được định là chết trong nhà mình, dưới tay mình nên nó mới chạy vô nhà mình vậy cớ gì bắt nó phải chết dưới tay người khác, ép buộc người khác phải giết nó. Vậy cũng chẳng khác gì sát sinh, sợ còn tội nặng hơn nữa.

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2024

Lại thuế

Thấy cái vụ đưa ra là doanh thu 1 năm ở ngưỡng bao nhiêu thì chiụ thuế suất TNDN như thế nào 15, 17 hay 20%, ta nhớ bài này ta viết từ lâu. Ta sẽ viết thêm 1 bài khác về cái vụ thu và nộp thuế và lợi ích của nó mang lại cho xã hội.

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

Quan liêu

Ta không hiểu tại sao khắp nơi trên trái đất này đều có một hệ thống kê khai và nộp thuế từ rắc rối phức tạp đến vô cùng rắc rối, cực kỳ phức tạp để làm cái gì ta. Đúng là hệ thống nhà nước ở khắp mọi nơi quan liêu  bà cố, hehe. Thuế là nguồn thu để duy trì hoạt động nhà nước và để chi cho một số phúc lợi xã hội. Vậy thì sao không giảm hoạt động của nhà nước tới mức tối thiểu và tạo điều kiện tối đa cho các doanh nghiệp thực hiện chi cho phúc lợi và an sinh xã hội. Vì rằng khâu thu thuế của nhà nước, khâu tính thuế và nộp thuế của công dân và doanh nghiệp không đem lại một giá trị gia tăng nào cho lợi ích xã hội. Phát sinh thêm mấy công ty có chức năng làm dịch vụ thuế cho doanh nghiệp và cá nhân nữa chớ. Đúng là mấy ông nhà nước toàn thế giới này rách việc tạo thêm những công việc vô ích. Theo ta thì chỉ có thuế môn bài, coi như đăng ký hoạt động kinh doanh là đóng thuế là đủ rồi. Nếu như không đủ chi phí hoạt động thì tính thêm thuế VAT, còn mấy thứ thuế thu nhập, tiêu thụ đặc biệt và hàng trăm thứ thuế bà dằn gì đó gì đó thì bỏ quách đi. Giảm được một đống kế toán và nhân viên chỉ có mỗi việc đi kê khai và nộp thếu chứ không làm ra giá trị gì có lợi ích cho xã hội, giảm được một đống cán bộ thuế ngồi kiểm ra và tìm cách phạt mà không làm ra giá trị lợi ích gì cho xã hội. mấy người đó đi làm việc gì khác đem lại lợi ích cho xã hội hơn. Đừng có nói tính thuế thu nhập và mấy cái thuế tùm lum khác là đem lại sự công bằng cho xã hội đó nghen, ngụy biên đó nghen. Công bẳng là người có tài năng, làm việc nhiều thì được thụ hưởng nhiều, người ngồi chơi không thì được cho ăn ở mức tối thiểu để duy trì sự sống. Hơn nữa sao không tạo điều kiện để mấy doanh nghiệp làm trực tiếp chức năng điều chỉnh phúc lợi và an sinh xã hội mà phải lòng vòng qua khâu tính, nộp, kiểm tra rồi cân đối rồi cũng làm cái việc này trên danh nghĩa nhà nước, nghĩa là một đống bu vô rỉa nguồn tiền này để sống. Dô diên thiệt đó. Nhà nước nào cũng quan liêu, từ đông sang tây, từ bắc xuống nam, khác nhau là quan liêu và vô ích nhiều hay ít mà thôi, hehe. Sư nói sư phải, vãi nói vãi hay, ai cũng nói mình đúng mà. Vấn đề là cái nào rút bớt được những chi phí vô ích thì cái đó hiệu quả nên áp dụng. Vấn đề là những công việc nào thực sự đem lại lợi ích cho xã hội thì nên tồn tại và những công việc nào có thể thay thế bằng những công đoạn khác có ich hơn thì nên loại bỏ hay thay thế để đem lại lợi ích tối ưu cho xã hội. Thử tưởng tưởng thế giới này cỡ 200 triệu người làm những công việc liên quan tới thuế phải thay đổi công việc, họ phải đi làm việc khác thì của cải xã hội sẽ tăng được bao nhiêu, đáng kể lắm đó, đó cũng là đem lại lợi ích và công bằng cho xã hội. 

Kiểu đem con bỏ chợ là sao

Thiệt tình ta cũng chẳng để ý lắm tới giới LGBT vì chẳng liên quan gì tới ta, thế giới này rộng lớn đủ chỗ cho đủ loại người tồn tại mà, chẳng qua ở Olympic Paris có mấy vận động viên giành giải mà dân mạng cãi nhau là nam hay nữ gì đó cho nên ta mới để ý vụ này. Ta theo thuyết Darwin là con người từ khỉ mà ra. Nhưng nói theo những người theo Thượng đế thì sự sống con người do thượng đế ban tặng. Nếu như vậy thì con người là một sản phẩm của thượng đế, cho nên giới tính của con người ta cũng là do thượng đế quyết định, là supreme being made. Còn bây giờ giới tính con người ta ở một số người là do con người tự bịa ra, là man made. Trừ trường hợp nhiễm sắc thể có lộn xộn gì đó, này rõ ràng giới tính không rõ ràng hay lộn xộn gì đó, thì ở một số trường hợp tuy nhiễm sắc thể rõ ràng là XY hay XX nhưng kiểu hình hiển thị cũng có thể không rõ ràng cho nên người ta có thể dùng thêm một số cái để xác định giới tính. Nếu trong trường hợp những cái liên quan tới biểu hiện bên ngoài như bộ phận sinh dục ngoài mà không thể hiện rõ ràng thì có thể cần sự can thiệp của con người để chỉnh sửa mà không thay đổi bản chất, này có thể thực hiện trước tuổi dậy thì, hay vị thành niên, này vẫn được coi là supreme being made. Còn những trường hợp mà thay đổi tất tần tật, từ sử dụng phương pháp có liên quan tới phẩu thuật kết hợp với bổ sung hormone giới tính suốt đời thì này không còn là supreme being made mà là man made rồi. Này thì không được thực hiện khi chưa đủ tuổi công dân, là trẻ em hay vị thành niên khi còn cần sự  bảo trợ của người lớn mà chỉ được phép thực hiện khi họ đã là người lớn, là đã tự quyết định cho chính họ và bắt buộc phải qua hỗ trợ tư vấn tâm lý thời hạn tối thiểu 1 năm của chuyên gia có giấy phép hành nghề thì bác sĩ mới được quyền ra tay thay đổi cái mà thượng đế đã trao cho. Vì đôi khi cảm xúc chỉ là nhất thời, tới khi biết hệ quả thì đã muộn rồi. Thế gian này biết bao nhiêu người yêu nhau, thề sống chết có nhau, thậm chí sẵn sàng tự tử vì nhau nhưng đâu phải ai trong số họ cũng sống với nhau hạnh phúc tới đầu bạc răng long mà đôi khi chỉ vài tháng, vài năm đã li dị, thậm chí còn giết nhau nữa mới dễ sợ chớ. Vậy cho nên cái cảm xúc kiểu thấy mình là nam/nữ thực sự gì đó đôi lúc chỉ là cảm xúc nhất thời, cần phải được hỗ trợ tâm lý và kiểm soát trong thời gian dài, tối thiểu 1 năm để xác định đó có phải là thực sự là bản năng cơ thể không. Và những trường hợp này là do sự can thiệp và điều chỉnh của con người cho nên có thể xảy ra vấn đề là không thể hiện 1 cách tự nhiên. Ý là do lượng hormone giới tính tự nhiên đưa vào cơ thể không phải tự nhiên mà có cho nên có thể những người này sẽ khác với người bình thường về mặt giới tính. Có thể ảnh hưởng phần nào tới hoạt động của họ, giống như sử dụng doping trong thi đấu thể thao chẳng hạn. Vậy cho nên những cái liên quan về mặt giới tính mà rõ ràng như thi đấu theo giới tính thì cần phải phải chia ra rõ ràng theo thành phần là nam nữ tự nhiên, nam nữ chuyển giới và phi giới tính hay lưỡng tính. Dựa theo giới tính supreme being made hay man made. Nếu có thể thì việc sử dụng toilet cũng cần chia ra nam nữ theo supreme being made hay man made.  Cuộc sống vốn dĩ là đơn giản, do con người tự làm cho nó phức tạp lên để kiếm tiền vậy cho nên cũng phải giải quyết vấn đề một cách thấu đáo, không thể bỏ lửng lơ nữa chừng. Đòi thay thượng đế để giải quyết vấn đề giới tính thì cũng phải có những hành động cho phù hợp sau khi đã làm công việc thay đổi này chớ

**

Đang định viết bài khác tự nhiên nghĩ tới AI thấy mắc cười. ta dám đảm bảo là mấy bài kiểu này chỉ có ta hay là con người viết chớ AI không đủ khả năng để viết kiểu này, dù dạy dỗ nó ra sao, vì không giống ai cả. 

Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2024

Còn đâu là Paris của sự tinh tế nữa

Hồi xưa người ta cho rằng tiếng Pháp là ngôn ngữ văn chương, là ngôn ngữ tình yêu, là tùm lum thứ gì đó. Nhưng vì ngữ pháp nó rắc rối và những lý do gì đó cho nên bây giờ số lượng người dùng tiếng Pháp trên thế giới giảm. Pháp hổng mất 1 chân. Giờ qua kỳ Olympic Paris này, thì cái sự tinh tế của nền văn hoá Pháp cũng mất luôn. Pháp làm hổng tiếp chân kia. Tự nó hại lấy chính bản thân mình. Sẽ đến từ từ, tới một ngày nào đó sẽ thấy, khi thấy thì muộn rồi. Đế chế La mã còn sụp đổ mà. 

Bữa kia coi thấy vận động viên ra công viên ngủ vì nóng quá, ta mới tò mò coi sao lại nóng, sau mới phát hiện ra một đống tùm lum chớ hông chỉ cái nóng. Là không cho người ta ăn uống cho đủ chất. Là bắt người ta bơi trên sông dơ, hay nói một cách nhẹ nhàng là không đảm bảo tiêu chuẩn vệ sinh, an toàn sức khỏe. Còn ba cái đồ linh tinh nữa nhưng thôi không đáng kể. Những cái đó thể hiện sự thiếu tôn trọng khách mời, sự kém hiểu biết, sự cẩu thả, đó chưa nói đến gây hại cho sức khỏe người ta. Nguyên nhân là social media, hehe. Nhờ social media nhất là ba cái thứ kiểu như Facebook, Tiktok cho nên ba cái thứ nhảm nhí tràn lan. Khi nó tràn lan, và kiếm được tiền, thậm chí nhiều tiền từ những cái nhảm nhí đó thì người ta cho nó đúng đắn và cần làm cho nó lây lan nhiều hơn nữa để kiếm được nhiều tiền hơn. Thiệt kinh dị. Tại sao người ta không trang bị máy lạnh mà thực nghiệm cái hệ thống làm mát không đảm bảo đủ độ mát, không đảm bảo cho mọi người có môi trường dễ chịu nhất để nghi ngơi, để phục hồi sức khỏe sau một ngày vận động nhiều? Người ta có thể thử nghiệm hệ thống làm mát đó với điều kiện có sự lựa chọn. Nghĩa là khách có quyền chọn ở nơi có hệ thống làm mát đó hay là nơi có máy lạnh. Đằng này không được quyền chọn. Tại sao người ta cho vận động viên ăn kiểu như ăn chay trong khi vận động viên cần dinh dưỡng đầy đủ cả chất lẫn lượng để tối thiếu phải đủ để tái tạo cơ bắp và sức lực? Đừng nói rằng có những người ăn chay vẫn đạt thành tích cao. Đó chỉ là hiện tượng cá biệt. Cá biệt chỉ để làm ý tưởng, tiền đề cho những nghiên cứu khác chứ không được dùng để thực nghiệm cho đại đa số như vầy. Khi mà không cung cấp đủ chất dinh dưỡng thì ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe. Đó không chỉ ngu dốt mà còn là độc ác. Độc ác vì thiếu hiểu biết. Tại sao lại cho vận động viên bơi trên sông khi mà nguồn nước vào sông chưa thể kiểm soát hoàn toàn. Như vậy có thể gây nguy hiểm tới sức khỏe của vận động viên. Cần phân biệt là người ta vẫn có thể bơi trên sông vì người ta muốn vậy, người ta chịu trách nhiệm cho hành vi của họ. Còn vận động viên để họ thi bơi trên sông, là họ không được quyền chọn nơi họ bơi. Khi họ không được quyền chọn nơi họ bơi thì người chọn cho họ phải chịu trách nhiệm về an toàn mọi mặt cho họ, không thể theo ý thích được. Tóm lại nguyên tắc là khi mà người ta được quyền chọn thì họ chọn theo sở thích họ nhưng việc cung cấp vẫn tối thiểu đạt tiêu chuẩn nào đó; còn khi mà người ta không được quyền chọn lựa mà người khác chọn cho họ thì người chọn bắt buộc phải chọn cái đảm bảo các tiêu chuẩn trung bình hay cao tùy vấn đề.  Đó là vấn đề nhận thức. Bởi vì nhận thức sai cho nên họ bắt người ta theo những cái họ chọn mà không đảm bảo tiêu chuẩn. Nói ngu dốt thì nghe hơi nặng nề nhưng cũng gần đâu đó. Không chỉ  vậy mà còn là ích kỷ, không hề nghĩ tới người khác, không hề quan tâm tới cảm nhận của người khác. Đây không chỉ thực trạng chung của nước Pháp , mà của 9x, gen z khi mà mọi người cổ súy "be yourself" vô tội vạ. 

Khi mà chuẩn mực, luật lệ, nguyên tắc được coi là nhân văn nhưng không đủ mạnh thì số đông với những cái bát nháo sẽ đè bẹp những cái nhân văn này. 

Nhớ hồi xưa má nói "biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe", còn bây giờ thì "già mồm là thắng". 

Thứ Ba, 6 tháng 8, 2024

Chỉ là trò chơi của nhà giàu

Thiệt tình ta cũng chẳng để ý lắm đến bầu cử. Xứ này làm gì có bầu cử. Còn xứ người thì bầu cử là trò chơi của nhà giàu. Coi cho vui thôi. Giờ thấy ông Trump đụng độ với bà Harris ta mới coi chút, vì thấy mắc cười. Kiếp trước ông Trump chắc toàn đi gây sự với mấy bà cho nên kiếp này đi đâu cũng đụng độ mấy bà. Đợt trước là bà Clinton, đợt này là bà Harris. Thấy cũng vui thiệt. Nhớ hồi xưa khi bầu cử đợt đó, má ta nói có khi kỳ này bà Clinton lên. Ta hỏi má tại sao, má cười con đó, con Uyen này mà đi tới đâu là tới đó thay đổi tùm lum. Hồi đợt trước đi tới Vatican thì về nhà là Giáo hoàng từ chức, đời thưở giờ có bao giờ thấy Giáo hoàng từ chức đâu. Rồi đi Hàn quốc, về thì Hàn quốc có nữ tổng thống đầu tiên. Rồi gì đó nữa má ta kể một số nơi mà giờ ta cũng hông nhớ. Má nhớ siêu thiệt luôn. Ta nói vậy thôi con đi ra khỏi nước này nghen. Má cười ừ, con mà ra khỏi nước này thì nước này thay đổi shock luôn. Nhớ hồi bà tổng thống Taiwan đầu tiên lên, ta mắc cười chọc bồ tèo ta lúc đó ở Taiwan là ta ở đâu là ở đó thay đổi liền. Ta hông ở Taiwan nhưng trái tim chuyển tới đó rồi cho nên Taiwan có thay đổi đó. Chắc ta là cái móng chân út của thần Shiva, hehe. Giờ chuyển đến Mỹ.  Giờ ở Mỹ thì 2 người đó đều kỳ cục, hehe, cho nên hông biết mèo nào cắn mỉu nào. Ai lên cũng vui hết, hahaha. Đầu tiên là bà Harris, thiệt tình ta cũng chẳng để ý tới bả, chỉ có lần tình cờ coi thấy clip bả cười như điên nên mới để ý. Đảm bảo ai mà coi cái clip bả cười như mắc điên mà hông nhớ bả thì ta cùi luôn. Chớ thiệt ta cũng chẳng để ý lắm. VN có câu chưa nói đã cười là người dô diên. Giờ thiên hạ đi đâu cũng thấy toàn dô diên cho nên ai biết có khi bả trúng thì sao, hehe. Còn ông Trump thì cũng kỳ cục, kỳ cục vậy mà lại đã từng trúng cử rồi đó. Kỳ cục là ở chỗ ổng show bản thân như là một chiến binh sẵn sàng tác chiến, đánh giáp lá cà. Tổng thống hông phải là một chiến binh mà là một người để thoả hiệp, là người để đàm phán, thương thuyết, là negotiator, dĩ nhiên không nhượng bộ mà là win win solution, tao mày đều thắng còn tao phần ngon hơn hay mày phần ngon hơn thì tùy vào năng lực của mỗi thằng và tùm lum thứ kiểu thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Nhưng ổng show mình như là một chiến binh  chớ hông giống như mấy ông tổng thống khác, vậy mà vẫn thắng mới hay chớ, hehe. Chứng tỏ dân Mỹ kỳ cục chớ hổng phải ổng kỳ cục, hahaha. Cho nên giờ ổng mà có thể uyển chuyển vừa là chiến binh vừa là người thoả hiệp để đem lại lợi ích lớn nhất cho dân Mỹ và xứ Mỹ và những giá trị tốt trị tốt đẹp trên thế giới thì coi như ổng có khả năng thắng. Nhờ coi mấy chuyện bầu cử mới thấy kỳ cục nữa. Kêu là ông Trump theo bảo thủ bà Harris theo cấp tiến, thấy người ta dùng từ kỳ cục thiệt nếu coi kỹ nội dung của từng phe. Nếu gọi phe này là cấp tiến thì phe kia là truyền thống (traditional) mới đúng. Còn nếu gọi phe này là bảo thủ thì phe kia phải gọi là thái quá mới đúng.  


Thứ Hai, 5 tháng 8, 2024

Kỳ thiệt

Thấy Cambodge khởi công kênh đào vào ngày sinh nhự cựu thủ tướng, thấy ngạc nhiên vô cùng. Người ta không nhè mùa mưa mà đào kênh, đây chọn mùa mưa để đào kênh. Giống như sợ gì đó cho nên tới lúc đó nếu có phát hiện gì thì coi như gạo đã nấu thành cơm. Thứ nữa, Cambodge là vương quốc, có vua còn sống sờ sờ ra đó mà canh me ngày sinh nhựt cựu thủ tưởng  khởi công. Nói hơi quá đáng chớ chẳng khác nào nh* vào mặt vua. Hông chọn sinh nhựt vua thì chọn đại 1 ngày nào đó, coi như sinh nhựt của công dân nào đó chớ ai lại chơi kỳ cục, hay là chọn sinh nhựt chú Xi chẳng hạn, hehe. Ta cũng chẳng coi lễ khởi công ra sao vì chẳng care. Chắc coi nữa còn phát hiện nhiều cái hay ho hơn nữa.   

Con cái bao giờ cũng nhỏ bé trong mắt cha mẹ

Thấy đứa con của Elon Musk tố cáo hồi nó nhỏ nó nói giọng hơi cao bị ổng nhắc nhở, thấy buồn cười. Gì chớ ba cái vụ má nhắc ta thì từ nhỏ xíu tới già đầu luôn. Lúc nhỏ ta nói nhỏ, sau khi đi làm ở cơ quan nhà nước, mà xứ này có văn hóa khỉ hang pacpo cho nên nói như hét vào mặt nhau cho nên ta nói nhỏ hông ai thèm nghe, cho nên ta ráng nói to. Riết rồi quen, về nhà cũng nói to, má nhắc ngay Uyen bữa nay nói hơi to rồi đó. Nhắc vậy là tự hiểu. Người nghe đâu có điếc cho nên nói to là thô lỗ, vô học, vô văn hóa, vô giaó dục gì đó, tự hiểu lấy tùy nhận thức, không hiểu thì chúc mừng đã hoàn toàn là giống người mới rồi. Ta vặn nhỏ volume. Sau đó lên cơ quan người ta nói to ta lại vặn volume lên. Rồi về nhà lại quên. Cứ vặn volume lên rồi xuống hoài, sau ta ớn quá ta quyết định nói vừaa đủ nghe như xưa giờ, ai hông nghe ta thì kệ họ, ta không care nữa. Nếu chẳng có ai nghe ta thì thôi, nghỉ làm cũng được, chớ nhất quyết không chuyển thànhh loại con người mới. 30 tuổi còn bị nhắc nữa nói chi con nít. Ta ngang lắm nhưng được cái cũng dễ nghe lời nếu người ta nói đúng mà. 

Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2024

rảnh thiệt

Thấy Mỹ không công nhận xứ kia có nền kinh tế thị trường, một đống người nói tùm lum gì đó, ta nhớ lại bài này ta viết từ lâu.

Thứ Bảy, 30 tháng 9, 2023

kinh tế thị trường

 Kinh tế thị trường là gì? Là không phải kinh tế tự cung tự cấp là tự làm rồi tự bỏ vô miệng ăn, gần như hông có bán mua gì hết, cũng hông phải là kinh tế chỉ huy, có thằng cha kăng chú kiết nào đó nhân danh cái con mẹ gì đó đứng ra chỉ huy nền kinh tế theo định hường nào đó, mà nó là nền kinh tế mua bán tự do. Thị trường là nơi gặp gỡ giữa người mua người bán. Kinh tế thị trường là nơi gặp gỡ giữa cung và cầu, và nó quyết định cái nào được mua được bán với giá cả ra sao.  Đôi lúc vì môt lý do nào đó để ngăn chặn khủng hoảng trong tương lai hay trong tình huống khẩn cẩp cần có bàn tay hữu hình của chính quyền thọc vào để điều chỉnh bằng các bộ luật và quy định nào đó. Xét về bản chất kinh tế thị trường không chấp nhận sự độc quyền. vậy cho nên để coi một nền kinh tế có là thị trường không thì coi cái sự độc quyền trong đó nó ảnh hưởng như thế nào. Thí dụ có những ngành  mà bản thân nó đã là độc quyền do sự méo mó của bộ luật, hay những cái mà nó là đầu vào của tất cả những lãnh vực khác mà là độc quyền chẳng hạn là cung cấp năng lượng như điện, xăng dầu, hay cung cấp nước, hay vận tải, kho bãi, viễn thông liên lạc... là đầu vào của tất cả những hoạt động kinh tế từ sản xuất đến thương mại, dịch vụ. nếu sự độc quyền của nó chiếm tỷ trọng quyết định tới giá cả hàng hàng hóa thì nên kinh tế đó chắc chắn không thể là kinh tế thị trường. Chẳng hạn điện , khi nhà nước nắm độc quyền điện từ sản xuất, truyền tải đến bán sỉ, bán lẻ gì đó thì cho dù những ngành khác có tự do hay tư nhân thì nền kinh tế đó cũng gần như  thuộc loại bán chỉ huy, còn nếu thêm cả xăng dầu độc quyền nữa thì thôi rồi, là kinh tế chỉ huy mất tiêu rồi  Đó là còn chưa nói những cái đầu vào khác không tạo ra sản phẩm nhưng ảnh hưởng tới chất lượng và giá cả sản phẩm, hàng hóa như bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, công đoàn mà cũng độc quyền nữa thì khỏi nói luôn. Nhắm mắt cũng biết nó thuộc loại gì, khỏi un deux gì hết. Nghĩa là chi phí đầu vào không được lựa chọn cái tối ưu theo quan điểm của nó mà bắt buộc phải mua không dược lựa chọn và thương lượng giá  cũng như kiểm tra chất lượng có tương xứng với giá cả hay không. 


Thứ Năm, 1 tháng 8, 2024

Lại rác

Thấy mấy đứa nhóc nói tụi nó có phân loại rác hữu cơ và vô cơ rồi cũng mang hết ra bỏ chung ở thùng rác công cộng, nghĩ mắc cười. Là đọc từ sách mà hông lăn lộn ra cuộc đời để học. Xứ này hông có phân loại rác hữu cơ và rác vô cơ, mà chỉ có loại rác mà nhôm nhựa de chai mua hay không mua thôi. Cho nên nếu muốn sống có ý thức chút thì hỏi mấy người thu mua de chai là loại nào mua được và loại hông mua được. Phân ra loai có mua hay hông mua để biết chỗ mà bỏ, cho hay bán tùy hỉ. Họ nhanh lắm, để cái thùng đâu đó họ thấy là lượm ngay mà. Bình thường nơi ta làm việc có thùng đựng giấy và đủ thức loại sắt, nhựa, nilon... khi mà đầy thì de chai tới ta chỉ cho bưng nguyên cái thùng đó, nào mua được thì mua, nào hông mua được thì bỏ thùng rác giùm, còn tự tính tìền, tự trả cho ta. Thỉnh thoảng ta hỏi thăm giấy, sắt, đồng, nhôm... mua giá bao nhiêu để biết cho vui thôi. Còn rác từ trong bếp và các phòng khác ta đổ hàng ngày thì ta để thành 2 loại, loại hông ai thèm mua thì ta quăng vô thùng rác công cộng, loại có người mua thì ta để đống gần thùng rác đó để người ta đi lượm ve chai khỏi mắc công phải móc từ thùng rác ra. Là lợi đủ mọi đường. 

Lại nói nhảm

Lâu lắm mới đi ăn uống bên ngoài. Nói chung là từ Covid tới giờ ta hầu như chỉ ở nhà nấu ăn. Bánh, chè, các loại nước cũng làm lấy hết. Ăn riết ở nhà tới khi ra quán thấy nó dở thiệt. Hiếm hoi được, 1, 2 món ngon. Đó là quán mà người ta dẫn ta tới mà kêu là ngon đó. Nhớ hồi xưa mua cái gì đó về nhà, đôi lúc má kêu gì mà nó lạt lẽo vậy. Giờ mới cảm nhận được là nó lạt lẽo là như thế nào. Nó không phải lạt mà là lạt lẽo đúng như từ má nói. Hương, vị đều chẳng ra sao. Thậm chí ngay cả nước mắm cho người ta chấm dù rót nguyên từ chai ra cũng chẳng đậm đà gì hết. Chắc mua nước mắm dở vừa kho nấu vừa ăn sống. Ta toàn mua nước mắm ngon dù để kho nấu hay ăn sống cũng 1 thứ. Cơm nấu thì nhão mà còn ép xuống hông biết để làm gì luôn. Tất nhiên không đến nỗi nhão nhẹt. Người ta nấu cơm xong xới lên để cho nước bám xung quanh hạt cơm bốc hơi không tạo cảm giác ngán khi ăn cơm. này nấu vửa nhão vừa ép lại nữa. Cơm hông ra cơm, bánh hông ra bánh. Có nơi còn bỏ cái thứ lá gì vô đó, hông biết để làm gì luôn. Mỗi lần ta nấu cơm khi vừa chín tới thơm mùi thơm bay ngập cả nhà, thậm chí trên lầu còn ngửi thấy mùi cơm thơm, thấy đói bụng liền. Chỉ cái món cơm đã thấy dở, còn món ăn còn dở hơn. Là người ta không được ăn ngon nên người ta không biết như thế nào là ngon, chỉ là mặn mặn nhọt ngọt béo béo bùi bùi là ngon. Đôi khi ngon vì cái lỗ tai. ai cũng khen nó ngon mình chê nó dở người ta kêu không biết thưởng thức hay là kiêu căng phách lối. Nói chung món nào ra món nấy, chớ có phải nấu cháo heo đâu mà hông cảm giác món này khác món kia. Tự dưng nhớ hồi lâu kia, đi ăn uống với mọi người, chị kia ngồi gần ta có răng nguyên hàm giả. Hồi xưa chưa có vụ implant mà. Ông kia ổng gắp miếng mực hấp định bỏ vô chén chỉ, ta kêu chỉ hông ăn mực đâu để đó cho em xử lý. Chỉ nói nhỏ với ta chị cám ơn em, chị răng giả hông nhai mực được. Ta cười em biết mà nên chặn đứng ngay từ đầu chị hông khó xử mà ảnh cũng hông khó xử. Giờ ăn mực hấp chỗ kia, nó cũng cứng ngắt như vậy. Mực hấp vừa chín tới nó mới mềm, hấp lâu nó cứng lại, nếu thích thì bỏ chung mấy miếng thơm rồi hấp nó cũng mềm. Ở nhà ta ít khi ăn mực hấp mà chỉ là kho với thịt hay mực nhồi hay xào chung với thơm, cà chua, dưa leo, cần tây.  

Bịnh thiệt

Mafia là tổ chức tội phạm cấu kết với chính quyền địa phương hay quốc gia để kiếm tiền bằng mọi hình thức kể cả vi phạm pháp luật hay chỉnh sửa pháp luật để đem lại lợi ích cho băng đảng đó, vì vậy chúng có thể phạm tội ác như giết người , đốt nhà, gây thương tích... để đạt được lợi ích cho tụi nó và có sự tiếp tay bao che của quan chức tại địa phương đó hay của quốc gia đó. Mức độ tội phạm có thể ở tầm khu vực, địa phương hay cả một quốc gia tùy kiểu lập pháp, hành pháp và tư pháp của quốc gia đó. 

Làm cách nào để tránh mafia. Rất khó. Cách đơn giản nhất là không tiếp xúc và có bất cứ giao dịch với mafia, cho dù nó mang lại lợi ích nhất thời cho bản thân. Vì lợi ích của mình là đến từ thiệt hại của người khác, thậm chí có khi là từ máu của người người khác. Chỉ khi bị mafia khống chế bắt cuộc không có lựa chọn nào khác thì mới phải chấp nhận, mà vô thế phải dùng thì cố gắng hạn chế sử dụng, càng ít càng tốt. Muốn làm việc tốt đầu tiên phải có hiểu biết đúng đắn và khôn ngoan, thứ nữa là cần dũng cảm. Việc tốt ở hành động chớ việc tốt không phải chỉ ở cái miệng nói. Nói chung đừng có tin bất cứ loại động vật nào có miệng ngay lập tức mà phải suy xét đã. Chẳng hạn không mua hàng hóa nó bán, không mua nhà cửa, mua máy móc, xe cộ, sử dụng dịch vụ của nó cho dù giá rẻ bất ngờ, và cũng không cố gắng để bán bất cứ cái gì từ hàng hóa đến dịch vụ cho nó trừ trường hợp không thể tránh. Phải hiểu rằng nếu kiếm lợi từ mafia là lòng tham nhỏ nhen của mình đang đẩy người khác tới chỗ chết, và tới lúc nào đó nó cũng sẽ đẩy mình tới chỗ chết. Trong trường hợp này mình hưởng lợi từ nó và món lợi đó đến  từ thiệt hại của người khác thì trường hợp khác người ta sẽ hưởng hợi từ thiệt hại của chính bản thân mình, thậm chí cái chết của mình. 

Thứ Hai, 29 tháng 7, 2024

Càng ngày càng tệ hại

Hổm rày thấy mạng mẽo người ta nói về khai mạc olimpics Paris gì đó, nay ta mới có thời gian coi. Thấy mắc cười. Giờ thiên hạ bị ảnh hưởng bởi những cái hầm bà lằng post đầy trên facebook và tiktok cho nên suy nghĩ lệch lạc, hehe. Đầu tiên là vụ lùm sùm của cô nàng lắm chiêu Lady Gaga. Thiệt tình là do đạo diễn không tế nhị thôi, chớ nếu khéo léo chút chẳng hạn trước khi cổ bước ra sân múa may theo kiểu Paris thì chỉ cần chiếu lên màn hình lớn màn biểu diễn của Zizi Jeanmaire và có cả năm và một vài chi tiết đặc trưng để người ta nhìn thấy là cổ tôn vinh bậc tiền bối, không cần nhiều chỉ cần shot đặt sắc nhất khoảng 10 giây là đủ, sau đó màn hình chuyển qua chữ 2024 Olimpics Paris và cổ xuất hiện. Lúc đó chẳng ai phê phán cổ đạo nhái, hàng fake, hàng giả mà chỉ là cover thôi. Thổi hồn hiện đại vào nó mà.  Chẳng qua equipe giờ bị ảnh hưởng Facebook, Tiktok, phần lớn những influencers không trân trọng những người mà họ học hỏi được mà chỉ cho rằng mình là thiên tài, nứt mắt ra là thiên tài rồi. Kế tiếp là màn trình diễn lấy ý tưởng từ bức tranh the last supper, đúng là tạp nham thiệt. Người ta chửi cũng đúng chớ chẳng sai tí nào. Thiệt tình ta chẳng hiểu có liên quan gì giữa olimpic games và bữa ăn uống. Nếu có thì chỉ là cố tình gán ghép một cách áp đặt hay miễn cưỡng ba cái ý nghĩa tào lao, kiễu như người ta nhét chữ vô miệng Einstein đó mà. Còn chưa nói ráng nhét 1 đống thứ, đủ mọi thành phần, đủ mọi kiểu vào đó ý là cho thấy ai cũng dược mời hết, không ai bị bỏ rơi hết. Dô diên thiệt. Là bị ảnh hưởng bởi những cái tạp nham không có giá trị về mặt thẩm mỹ, nghệ thuật hay nhận thức từ những inflencers có nhiều view trên facebook , tiktok đó mà. Cứ có nhiều view, có nhiều like là kiếm được nhiều tiền, là nên theo kiểu đó. đúng là dô diên thúi. Giờ thiên hạ tôn vinh kiểu chỉ nhìn tiền mà không nhìn người đó mà. 

Theo tỷ lệ 20-80, hồi xưa thì người ta bị ảnh hưởng nhóm top 20, nhóm 80 gần như không có tiếng nói. Bi giờ  thì nhờ có social media cho nên nhóm 80 lại ảnh hưởng rất nhiều, thậm chí có thể nói là tỷ lệ giờ là 10-90, nghĩa là 1/2 của top 20 rớt xuống nhóm 80 kia thành 90. Cho nên giờ tào lao đầy là chuyện tất nhiên

Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2024

let it be

Hồi lâu thấy ai đó post cái hình bò đỏ rồi nói là ở nước ngoài nghe tới từ bò là nghĩ tới món beefsteak, còn ở xứ này nghe tới từ bò là nghĩ tới bò đỏ. Mắc cười nhưng mà đúng thiệt. Nghĩ lung tung. Muốn nói gì trên mạng thì cần phải hung dữ, hahaha. Tiếp nữa là cần giữ bình tĩnh tốt, và lạnh lùng. Cái quan trọng nhất là cần có kiến thức nền tảng tốt nếu nói về vài vấn để đặc biệt nào nó, còn mấy chủ đề tầm phào thì ta không care nên không biết. Chẳng hạn nếu ai mà cứ vô chửi tùm lum, hay kết án mà không có chứng cớ hay chỉ luận giải tào lao thì tùy trường hợp mà xử, nhẹ thì xóa ngay cho tởn, còn thấy không cải tạo được thì block luôn. Hơi sức đâu care ba cái đồ đó. Nhà tao tao muốn làm gì thì tùy tao. Trường hợp khó hơn chút là ngụy biện. Xứ này ngụy biện thấy phát sợ. Nhờ mạng xã hội mới thấy thiên hạ ngụy biện kinh dị như thế nào, không chỉ trong nước mà khắp thế giới. Cho nên phải có kiến thức nền và tư duy khá thì mới không dính bẫy  đám này. Đám này mới thiệt sự nguy hiểm vì không cẩn thận dễ bị tụi nó dẫn vào mê hồn trận rồi a lê hấp, thịt luôn. Lúc đó đầu óc những người đọc cái còm đó sẽ bị nhiễm độc và trở nên ngụy biện như bọn chúng. Trường hợp này thì chỉ cần dán nhãn ngụy biện để tụi nó tự suy nghĩ mà hành động, nếu nó tự xóa còm thì chứng tỏ tụi nó bị dẫn dắt, nếu vẫn để nguyên hay nhào vô nói tùm lum nữa thì block ngay lập tức, vì nguy hiểm hơn đám lên mạng chửi bậy nhiều, sẽ làm một đống người ngây thơ hay kiến thức không vững chắc bị dẫn dắt ngay. Để đó là tiếp tay với tội phạm. Hông cần tự do dân chủ giả cầy gì với cái đám này ở nhà của mình, muốn nói bậy thì về nhà nó tự nói. Tóm lại lên mạng gần như chẳng cần giảng dạy cho người  ta cái gì. Thầy cô giáo nói tầm bậy tầm bạ mà còn thu tiền cả đống thì mấy lời nói vàng ngọc không miễn phí được, hehe. Nhớ hồi xưa, còn trẻ, ta cũng thỉnh thoảng lên mấy forum bình luận gì đó, lúc đó chỉ có forum thôi. Thấy một đám vô nói tào lao, ta nói kêu đồng bọn tới còm cho đủ 300 cái xong tui nói 1 thể chớ đâu rảnh đâu mà đáp lắt nhắt, thấy cô dạy có mấy câu đơn giản như đang giỡn mà thu tiền tùm lum, tui giải thích mấy vấn này tổn hại nhiều neuron mà hông ai trả tiền nên không nói lắt nhắt từng người được. rảnh chơi game sướng hơn. Gặp đúng dân cày game thì đi chỗ khác chơi cho  mau thấy. ta biết chơi sơ sơ chớ cũng chẳng ghiền chẳng qua hù chơi thôi, hehe. Túm lại đừng cãi tay đôi ba cái đồ tạp nham. đừng care cái bọn chửi bậy, xóa ngay hay block tùy trường hợp. Nhà cửa phải dọn dẹp sạch sẽ chớ. 


Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2024

Chuyện Mỹ

Bữa kia ông kia chết thấy Mỹ gửi thư chia buồn kêu là chia buồn với gia đình và nhân dân, ta thiệt hông hiểu sao luôn. Hông hiểu thư ký soạn thảo cái thơ chia buồn đó nó nghĩ gì trong đầu nữa. Kêu là nước độc tài, thì ổng chết mắc mớ gì chia buồn với người dân, dân đâu bầu ổng lên đâu mà chia buồn, chỉ cần chia buồn với gia đình ổng thôi chớ. Nói láo cũng phải có bài chớ. Ta thiệt tình cũng chẳng rảnh để coi mấy thư chia buồn của mấy nơi và mấy người, chỉ là cái đó tự dưng đập vào mắt nên ta coi thôi. Túm lại là kêu nó là độc tài, không có nhân quyền hay cái gì gì đó thì đừng có kêu chia buồn với nhân dân xứ đó khi có bất cứ quan chức nào bị chết. Đó là nói láo không có bài hay là nhổ ra rồi liếm lại. Chỉ cần đơn giản là chia buồn với thân nhân của ổng bả rồi nói thêm 2, 3 câu là đủ. Nói dài, nói dai, nói dại. To be or not to be. Có mấy từ mà cả thế giới nơi naò cũng biết. Đâu cần phải dài dòng. 

Bữa nay thấy vụ Elon Musk đòi mang công ty ra khỏi bang vì quy định gì đó về giới tính đối với học sinh phổ thông. Ổng hay nói tùm lum nhưng ta thấy cái này ổng nói đúng 100pc. Ở Mỹ người phải 21 tuổi mới được uống rượu vậy mà cho phép chuyển giới ở trẻ nhỏ bằng một mớ lý thuyết tào lao nào đó. Rượu nguy hiểm hơn so với thay đổi giới tính khi chưa được gọi là người lớn. Giờ mấy cái vụ đồng tính kiểu tập nhiễm tùm lum ra đó thấy mắc mệt. đồng tính bẩm sinh lại là vấn đề khác. 


Như thế nào là vị tha

Thấy mấy đứa con của cô diễn viên gì người Mỹ đổi tên bỏ họ ba mà chỉ để họ má, ta thấy tội nghiệp cho tụi nó. Hình như tụi nó bị tiếp thu ảnh hưởng từ sự gíao dục có phần lệch lạc đầy sự ích kỳ, không vị tha. và người ta tô vẽ đó là sự mạnh mẽ, cá tính hay cái quái quỷ gì đó, vậy mới ghê. Thiệt tình ta không biết rõ sự tình, vì ta cũng ít quan tâm tới mấy chuyện đó. ta chỉ không thấy ông diễn viên đó bị bỏ tù vị tội gì đó, có nghĩa là không phạm tội tới mức phải kết án hay không thể tha thứ. Vậy nên có thể tha thứ hoặc đau lòng quá không tha thứ được thì quên luôn để có thể tận hưởng cuộc sống. Nhưng những cái gắn liền với bản thân theo mặc định thì nên chấp nhận. Không cần thiết phải dứt bỏ. Khi mà ráng dứt bỏ thì sẽ không bao giờ dứt bỏ được mà nó sẽ ám ảnh bản thân suốt đời theo nhiều cách khác. Tưởng là bỏ được mà không bỏ được là vậy. Khi mà chấp nhận được được thì mới có thể sống vị tha và bao dung được. Tha thứ cho họ, hoặc quên họ đi cũng chính là tha thứ cho chính bản thân mình, không để mình suốt ngày đắm chìm trong sự thù hằn, sẽ làm cho cuộc sống mất bớt niềm vui đi.

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2024

Đen như cái tiền đồ chị Dậu

Mới sáng ra đã bực mình. Hỏi gia hạn chữ ký số. Bên bán chữ ký số báo là gửi bản sao giấy phép đăng ký kinh doanh. Thấy dô diên thúi thiệt. Suốt ngày mở miệng 4.0, rồi AI, rồi muốn sản xuất chip, chắc sản xuất chip 15-20nm gì đó, nghe mắc ói làm như siêu phàm lắm,  vậy mà gia hạn chữ ký số đòi up giấy đăng ký kinh doanh. Chẳng hiểu ông bà nào ký cái quyết định đó nữa. Đừng nói bậy bạ là ổng ký khi ổng đang cầm ly bia hay đang ôm eo người đẹp nên ký mà hông biết mình ký cái gì nữa. Muốn check thì check trong 3 giây. Cho công ty bán chữ ký số chọc vào file thông tin đã được đóng gói và cập nhập liên tục của các cơ quan quản lý như sở kế hoạch, cơ quan thuế rồi họ muốn coi cái trời đất gì thì họ tự coi. Không tốn thêm bất cứ công đoạn nào. Bày ra vậy để làm cái trò gì vậy trời. Bộ để xua đuổi doanh nghiệp hả. Nó thấy khó khăn quá nó bỏ chạy  luôn. Mới có mua chữ ký số mà hành vậy mai mốt kinh doanh còn hành chắc trời sợ. Nhớ hồi lâu lắm rồi, công ty gì của Hàn quốc muốn qua mở công ty, họ nộp hồ sơ, cán bộ coi rồi kêu hồ sơ này không được, con dấu phải màu đỏ chớ màu xanh như vầy là không được, ông chủ nghe vậy sợ quá biểu thôi dẹp, khỏi đầu tư cái gì. Mai mốt kinh doanh ai biết nó hành kiểu gì nữa. Đầu óc nó kiểu vậy thì ai biết lòng dạ nó kiẻu gì, tốt nhất là khỏi chơi. Viết tới đây mới nhớ cái ông  biệt danh "gì cũng đọc" mà bà con mạng nói tùm lum. Ổng không phải unique, hàng hiếm mà là hàng xa cạ, đầy cả rổ, quơ phát là hốt được cả mớ. 

Người xưa nói làm tớ thằng khôn còn hơn làm thầy thằng dại, vậy mà ai vô thế phải làm tớ thằng ngu thì đời đúng là đen thui thùi lùi

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2024

Lại ăn nữa

Nếu biết cách dùng các loại đồ dùng nhà bếp thì rất tiện. Nếu lỡ nướng bánh bông lan mà canh lửa không đúng hay trộn bột hơi nhiều chất lỏng mà bánh lỡ cháy bên ngoài mà chưa chín hẳn bên trong thì đừng ráng nướng nữa nó cháy đen thui bên ngoài luôn mà bỏ vô lò vi sóng để cho chín rồi ăn đỡ vậy, chớ quăng thì uổng nà. Thiệt tình là ta chưa bao giờ bị sự cố này mà ta chỉ có làm nóng lại cupcake bằng cách này thôi. Vì lò vi sóng là chín từ trong ra, còn lò nướng là chín từ ngoài vào. Làm steak, lỡ để lửa to cho nên cháy bên ngoài mà bên trong chưa kịp tái luôn thì bỏ vô lò vi sóng để nó chín thêm bên trong. Nếu hông phải gout ăn thịt sống thì luộc sơ miếng thịt xong rồi rán thì thịt sẽ mềm và không khô. Luộc sơ thôi chớ luộc kỹ thì sau ăn không ngon. Còn như thế nào là sơ thì hông nói được, tùy cảm giác. Nói chung mấy đồ ăn kiểu tây thì quan trọng nhất là nước sốt ăn kèm, cho nên làm steak nếu làm biếng cũng chẳng cần ướp kỹ mà quan trọng là lựa thịt ngon và làm nước sốt sao cho thiệt ngon. Bánh mì sandwich, nếu không có đồ nướng bánh mì sandwich thì tùy gout mà dùng cái gì để nướng. Nếu ăn ít mà muốn 1 mặt giòn, 1 mặt mềm thì dùng lò vi sóng có chức năng nướng, cỏn nếu muốn giòn 2 mặt thì dùng air fryer, đảm bảo giòn rụm luôn. Ta chỉ khoái một mặt giòn, 1 mặt mềm. Còn nếu nướng nhiều thì dùng lò nướng (oven) để chế độ 1 lửa trên (hay dưới) hay 2 lửa nhiệt độ bằng nhau hay khác nhau tùy hỉ. Nói chung nếu kỹ tính thì mua lò nướng có 2 chế độ điều chỉnh lửa trên, dưới riêng biệt. Còn hông kỹ lắm thì mua cái gì cũng được.