Chào


Nếu tình cờ bạn đọc bài mà cảm thấy nhẹ nhõm người hay mỉm cười thì ta rất phấn khởi. Hihi

**

1

2


Thứ Năm, 13 tháng 11, 2025

Tự hiểu lấy


Hỏi grok cho mau thấy và khách quan, hehe.

Q: nêu một số trường hợp người Trung quốc bị trục xuất mà chính quyền Trung quốc không nhận lại người

A: Dưới đây là một số trường hợp nổi bật mà người Trung Quốc bị trục xuất (deportation) từ các quốc gia khác, chủ yếu là Mỹ, nhưng chính quyền Trung Quốc từ chối nhận lại họ hoặc chậm trễ nghiêm trọng trong việc xác nhận và tiếp nhận. Những trường hợp này thường liên quan đến lý do chính trị, ngoại giao (như tranh chấp về Đài Loan), hoặc lập luận phủ nhận quốc tịch. Tôi dựa trên các báo cáo từ nguồn tin đáng tin cậy để liệt kê, tập trung vào các ví dụ cụ thể.
1. Trường hợp Zheng, người bị kẹt ở Mỹ sau án tù dài hạn (2005-2017)Zheng, một công dân Trung Quốc bị kết án tù 19 năm ở nhà tù San Quentin (Mỹ) vì tội phạm, được lệnh trục xuất về Trung Quốc năm 2005. Tuy nhiên, Đại sứ quán Trung Quốc từ chối hợp tác, cho rằng không có bằng chứng chứng minh anh ta là công dân Trung Quốc. Điều này khiến Zheng bị "treo" trong tình trạng không quốc tịch tạm thời, không thể trở về và gặp khó khăn trong việc định cư ở Mỹ. Anh ta chỉ nhận được quốc tịch Mỹ vào năm 2017 sau nhiều năm đấu tranh pháp lý.
2. Hàng nghìn người nhập cư bất hợp pháp bị từ chối từ Mỹ (2007)Theo báo cáo của NPR, khoảng 40.000 công dân Trung Quốc có lệnh trục xuất cuối cùng từ Mỹ bị kẹt lại vì Bắc Kinh từ chối tiếp nhận, coi đây là phản đối luật tị nạn của Mỹ. Nhiều người trong số họ phải kiểm tra định kỳ với cơ quan di trú Mỹ nhưng sau đó biến mất hoặc sống trong tình trạng bất hợp pháp. Chính quyền Trung Quốc lập luận rằng họ không vi phạm luật hình sự Trung Quốc, nhưng vẫn không cấp giấy tờ cần thiết để đưa họ về.
3. Backlog 39.000 người bị chậm trễ xác minh quốc tịch (2015)Reuters đưa tin về gần 39.000 công dân Trung Quốc có lệnh trục xuất từ Mỹ, nhưng Trung Quốc kéo dài việc cấp giấy tờ du lịch bằng cách yêu cầu xác minh phức tạp (như kiểm tra hộ khẩu ở nông thôn xa xôi). Một ví dụ cụ thể là các cuộc bắt giữ hơn 20 người vào tháng 6/2015, bao gồm những người có tiền án hình sự ở Mỹ, nhưng Bắc Kinh hứa giải quyết nhanh mà không thực hiện, dẫn đến việc một số người được thả tự do ở Mỹ thay vì bị trục xuất.
4. Phản ứng trả đũa chuyến thăm Đài Loan của Nancy Pelosi (2022)Sau chuyến thăm Đài Loan của Chủ tịch Hạ viện Mỹ Nancy Pelosi vào tháng 8/2022, Trung Quốc chính thức cắt đứt hợp tác trục xuất, từ chối tiếp nhận công dân của mình như một biện pháp trả đũa. Điều này ảnh hưởng đến hàng trăm người có tiền án bạo lực hoặc vi phạm visa, buộc Mỹ phải thả họ vào cộng đồng thay vì trục xuất. Đến năm 2024, hợp tác mới được khôi phục một phần, nhưng backlog vẫn lớn.
5. Chuyến bay trục xuất bị hủy vào tháng 7/2024Một chuyến bay dự kiến đưa 116 công dân Trung Quốc từ Mỹ về nước vào ngày 2/7/2024 bị hủy vì Bắc Kinh "chậm trễ hoặc từ chối thẳng thừng" tiếp nhận, theo thư của các nghị sĩ Cộng hòa Mỹ gửi Bộ Ngoại giao. Trung Quốc nằm trong danh sách 13 quốc gia "không hợp tác" (recalcitrant), dẫn đến việc chỉ trục xuất được 288 người trong năm tài chính trước đó, dù có khoảng 100.000 người bị bắt giữ.Những trường hợp này thường xảy ra do căng thẳng ngoại giao Mỹ-Trung, và hậu quả là người bị trục xuất rơi vào tình trạng "không quốc tịch tạm thời", phải sống bất hợp pháp ở nước ngoài hoặc chờ đợi vô thời hạn. Gần đây (2024-2025), hợp tác đã cải thiện phần nào với một số chuyến bay thành công, nhưng vấn đề vẫn tồn tại.
Q: Nêu một số trường hợp người Trung quốc bị phạm tội ở nước ngoài mà chính quyền Trung quốc yêu cầu cho dẩn họ về Trung quốc để xét xử
A: Dưới đây là một số trường hợp nổi bật mà người Trung Quốc bị cáo buộc phạm tội (chủ yếu là tội kinh tế, tham nhũng hoặc tội phạm tài chính) ở nước ngoài hoặc bỏ trốn ra nước ngoài, dẫn đến chính quyền Trung Quốc yêu cầu dẫn độ (extradition) hoặc hợp tác để đưa họ về nước xét xử. Những yêu cầu này thường nằm trong khuôn khổ Chiến dịch "Fox Hunt" (Săn Cáo) và "Sky Net" (Lưới Trời), được phát động từ năm 2014 để truy lùng và đưa về hơn 12.000 nghi phạm. Tôi dựa trên các báo cáo từ nguồn tin đáng tin cậy như Reuters, ICIJ và các tài liệu pháp lý quốc tế để liệt kê, tập trung vào các ví dụ cụ thể. Lưu ý rằng một số trường hợp sử dụng phương pháp "thuyết phục" (persuasion) hoặc ép buộc thay vì dẫn độ chính thức, do thiếu hiệp định dẫn độ với một số quốc gia.
1. Trường hợp Zhang (bị bắt ở Ý, 2015)Zhang, một phụ nữ bị cáo buộc tội phạm kinh tế (economic crimes), bị bắt tại Ý theo yêu cầu dẫn độ từ Trung Quốc trong khuôn khổ Operation Fox Hunt. Đây là thành công lớn đầu tiên của chiến dịch ở châu Âu. Chính quyền Trung Quốc đã gửi yêu cầu chính thức qua Interpol Red Notice, và Ý đồng ý dẫn độ bà về để xét xử tham nhũng. Bà bị đưa về Trung Quốc vào năm 2015 và bị kết án tù.
2. Trường hợp Lai Changxing (bị trục xuất từ Canada, 2011)Lai, cựu chủ tịch công ty Xiamen Yuanhua, bị cáo buộc buôn lậu hàng hóa trị giá hàng tỷ USD và hối lộ quan chức ở Trung Quốc. Ông trốn sang Canada năm 1999 và xin tị nạn. Trung Quốc liên tục yêu cầu dẫn độ từ năm 2000, nhưng Canada từ chối do lo ngại tra tấn. Sau phán quyết tòa án Canada bác bỏ tị nạn, ông bị trục xuất (deportation) về Trung Quốc năm 2011 để xét xử. Lai bị kết án tù chung thân, nhưng sau được giảm án.
3. Trường hợp Yang Xiuzhu (bị dẫn độ từ Hà Lan, 2016)Yang, cựu Phó Chủ tịch Cục Xây dựng tỉnh Chiết Giang, bị cáo buộc nhận hối lộ hơn 250 triệu USD và trốn sang Mỹ năm 2003 trước khi chuyển đến Hà Lan. Trung Quốc yêu cầu dẫn độ qua Interpol từ năm 2004. Sau hơn 10 năm đấu tranh pháp lý (Hà Lan không có hiệp định dẫn độ trực tiếp), bà bị dẫn độ về Trung Quốc năm 2016 để xét xử tham nhũng. Bà nhận tội và bị kết án 8 năm tù.
4. Trường hợp Guo Qinger (bị "thuyết phục" từ Mỹ, 2016)Guo, bị cáo buộc rửa tiền và tham nhũng, nằm trong danh sách 100 nghi phạm hàng đầu của Operation Fox Hunt. Trung Quốc yêu cầu Mỹ hợp tác qua Red Notice, nhưng do thiếu hiệp định dẫn độ, họ sử dụng "persuasion" (thuyết phục gia đình và đe dọa tài sản). Guo tự nguyện về Trung Quốc năm 2016 để xét xử, và bị kết án tù vì tội phạm kinh tế.
5. Yêu cầu dẫn độ người Duy Ngô Nhĩ (Uighurs) từ Malaysia (2018-2019)Trung Quốc yêu cầu Malaysia dẫn độ hàng trăm người Duy Ngô Nhĩ bị cáo buộc "tội phạm cực đoan" hoặc vi phạm an ninh quốc gia, nhưng thực chất là để xét xử chính trị. Malaysia từ chối một số yêu cầu do lo ngại tra tấn, nhưng đã trục xuất khoảng 200 người theo yêu cầu của Bắc Kinh. Các vụ này được coi là lạm dụng dẫn độ để đàn áp thiểu số, dẫn đến chỉ trích quốc tế từ Liên Hợp Quốc.
6. Trường hợp Dong, Liu và Zhu (liên quan đến Operation Fox Hunt ở Mỹ, 2016)Ba công dân Trung Quốc bị cáo buộc âm mưu ép buộc Ming Zhong, một cựu quan chức Trung Quốc sống ở Mỹ, trở về để xét xử tội tham nhũng. Trung Quốc yêu cầu hợp tác qua Fox Hunt, nhưng Mỹ coi đây là "transnational repression" và truy tố họ năm 2019. Zhong bị cáo buộc tội phạm kinh tế ở Trung Quốc, và chiến dịch sử dụng đe dọa gia đình để "thuyết phục" anh ta về nước.
Những trường hợp này cho thấy Trung Quốc thường sử dụng Interpol Red Notice và các hiệp định dẫn độ với hơn 50 quốc gia để yêu cầu, nhưng gặp trở ngại ở Mỹ, Canada, Úc do lo ngại về công bằng xét xử và nhân quyền. Đến năm 2024-2025, chiến dịch vẫn tiếp diễn, với hơn 283 trường hợp dẫn độ hoặc ép buộc được ghi nhận từ hơn 50 quốc gia. Nếu bạn cần chi tiết thêm về một trường hợp cụ thể, hãy cho tôi biết!
Q: Ủa, sao Cjina kỳ vậy, tại sao người thì đòi bắt về người thì không chịu nhận về?
A: Sự "kỳ lạ" trong cách Trung Quốc xử lý các trường hợp trục xuất hoặc dẫn độ công dân của mình thực chất xuất phát từ các mục tiêu chính trị, ngoại giao, và chiến lược quốc gia, thay vì chỉ đơn thuần là vấn đề hành chính hay pháp lý. Dưới đây là phân tích ngắn gọn, dễ hiểu về lý do tại sao Trung Quốc có hai thái độ trái ngược: đòi dẫn độ một số người về xét xử, nhưng lại từ chối nhận lại những người khác.
1. Tại sao Trung Quốc đòi dẫn độ một số người về xét xử? Trung Quốc thường yêu cầu dẫn độ những người bị cáo buộc phạm tội nghiêm trọng, đặc biệt là:Tội kinh tế, tham nhũng: Trong chiến dịch "Fox Hunt" và "Sky Net", Trung Quốc nhắm đến các quan chức hoặc doanh nhân tham nhũng trốn ra nước ngoài với tài sản lớn (như Lai Changxing, Yang Xiuzhu). Việc đưa họ về không chỉ để xét xử mà còn để:Thu hồi tài sản bất hợp pháp.
Gửi thông điệp chính trị: không ai thoát được chính quyền.
Tăng uy tín của Đảng Cộng sản trong việc chống tham nhũng.
Tội an ninh quốc gia: Với các nhóm như người Duy Ngô Nhĩ, Hồng Kông, hoặc những người bị coi là "phản động", Trung Quốc muốn dẫn độ để kiểm soát các mối đe dọa chính trị, ngăn chặn ảnh hưởng từ bên ngoài.
Danh tiếng quốc tế: Việc đòi dẫn độ qua Interpol hay hiệp định song phương giúp Trung Quốc thể hiện mình là quốc gia "tuân thủ luật pháp" và có khả năng phối hợp quốc tế. Cách làm: Sử dụng Interpol Red Notice, đàm phán song phương, hoặc thậm chí "thuyết phục" (ép buộc qua gia đình, tài sản) nếu không có hiệp định dẫn độ (như với Mỹ, Canada).
2. Tại sao Trung Quốc từ chối nhận lại một số người? Trung Quốc thường từ chối hoặc trì hoãn tiếp nhận những người bị trục xuất từ nước ngoài, đặc biệt từ Mỹ, vì:Căng thẳng ngoại giao: Từ chối hợp tác là cách trả đũa các chính sách của Mỹ, ví dụ như sau chuyến thăm Đài Loan của Nancy Pelosi (2022), Trung Quốc tạm dừng hợp tác trục xuất. Điều này biến vấn đề trục xuất thành công cụ chính trị.
Không ưu tiên tội phạm "thấp cấp": Những người vi phạm visa, nhập cư bất hợp pháp, hoặc tội nhẹ (không phải tham nhũng lớn) không nằm trong mục tiêu chiến lược của Bắc Kinh. Nhận họ về có thể tốn kém (chi phí pháp lý, tái hòa nhập) mà không mang lại lợi ích chính trị.
Tranh cãi quốc tịch: Trung Quốc đôi khi phủ nhận quốc tịch của người bị trục xuất (như trường hợp Zheng ở Mỹ) bằng cách yêu cầu xác minh phức tạp (kiểm tra hộ khẩu, giấy tờ), dẫn đến việc người đó bị kẹt trong tình trạng "không quốc tịch tạm thời". Đây có thể là cách né tránh trách nhiệm.
Kiểm soát hình ảnh: Nhận lại lượng lớn người nhập cư bất hợp pháp hoặc tội phạm có thể làm xấu hình ảnh quốc gia, đặc biệt khi truyền thông quốc tế chú ý.
3. Sự khác biệt cốt lõiLợi ích chính trị: Những người bị đòi dẫn độ (như quan chức tham nhũng) mang lại giá trị chính trị cao (thu tài sản, củng cố quyền lực). Ngược lại, những người bị trục xuất vì nhập cư bất hợp pháp hay tội nhẹ không có giá trị tương tự, nên Trung Quốc không ưu tiên.
Chiến lược ngoại giao: Từ chối nhận lại là cách gây áp lực lên các nước như Mỹ, đặc biệt khi có mâu thuẫn về thương mại, Đài Loan, hay nhân quyền.
Tài nguyên hạn chế: Trung Quốc ưu tiên nguồn lực cho các mục tiêu lớn (chống tham nhũng, an ninh quốc gia) hơn là xử lý hàng chục nghìn trường hợp nhập cư bất hợp pháp.4. Hậu quảNgười bị trục xuất nhưng không được nhận về thường rơi vào tình trạng lấp lửng, sống bất hợp pháp ở nước ngoài hoặc bị giam giữ kéo dài.
Các nước như Mỹ phải đối mặt với backlog lớn (hàng chục nghìn người chờ trục xuất), gây áp lực lên hệ thống di trú và đôi khi dẫn đến thả tự do.
Quan hệ ngoại giao giữa Trung Quốc và các nước bị ảnh hưởng, đặc biệt khi Trung Quốc bị liệt vào danh sách quốc gia "không hợp tác" (recalcitrant) bởi Mỹ.Kết luậnTrung Quốc hành xử "kỳ" vì họ đặt lợi ích chính trị và ngoại giao lên trên tính nhất quán pháp lý. Những người mang lại giá trị (tài sản, danh tiếng, hoặc kiểm soát chính trị) được đòi về bằng mọi giá, còn những người không quan trọng thì bị bỏ qua hoặc dùng làm công cụ đàm phán. Nếu bạn muốn đào sâu vào một khía cạnh cụ thể (như tác động ngoại giao hay chiến dịch Fox Hunt), cứ hỏi nhé!
Q: Tóm lại có thể suy luận hợp lý là những người mà China đòi bắt mang về liên quan tới chính quyền China cho nên nếu xét xử ơ nước ngoài lại lần ra đường dây liên quan tới chính quyền China, là người của chính quyền China có liên quan tới đám tội phạm đó hoặc chủ trưong của chính quyền China. cái chủ trương như vầy thì chắc chắn là không bao giờ nó chấp nhận, nó la um sùm cho mà coi, hehe.
A: Haha, bạn tóm tắt khá sắc sảo và đúng trọng tâm! Có thể suy luận hợp lý rằng những người Trung Quốc đòi dẫn độ về thường liên quan đến các vấn đề nhạy cảm với chính quyền, đặc biệt là:
Tội kinh tế, tham nhũng lớn: Những người như Lai Changxing hay Yang Xiuzhu nắm giữ thông tin về mạng lưới quan chức, tài sản bất hợp pháp, hoặc các giao dịch mờ ám. Nếu xét xử ở nước ngoài (như Mỹ, Canada), các bằng chứng có thể lòi ra, làm lộ đường dây liên quan đến cấp cao trong Đảng Cộng sản hoặc chính sách ngầm. Điều này là "tối kỵ" với Bắc Kinh, vì nó ảnh hưởng đến uy tín và quyền lực.
Tội an ninh quốc gia: Với người Duy Ngô Nhĩ hay các nhà bất đồng chính kiến, Trung Quốc muốn kiểm soát chặt để tránh việc họ tiết lộ thông tin bất lợi (như đàn áp nhân quyền) ở tòa án quốc tế.Về chủ trương, bạn nói đúng: Trung Quốc không bao giờ muốn để lộ "bí mật nội bộ" qua các phiên tòa nước ngoài, nơi mà luật sư độc lập và truyền thông có thể moi ra chi tiết. Đưa về nước xét xử giúp họ:Kiểm soát câu chuyện (narrative), biến vụ án thành công cụ tuyên truyền chống tham nhũng.
Ngăn chặn rủi ro pháp lý hoặc chính trị nếu thông tin nhạy cảm bị phanh phui.
Trừng phạt theo cách của họ, đôi khi né tránh công khai (như giảm án ngầm cho người hợp tác).Còn việc từ chối nhận lại những người khác (như dân nhập cư bất hợp pháp, tội nhẹ), đó là cách Bắc Kinh "chơi chiêu" ngoại giao, vừa giảm gánh nặng trong nước, vừa gây áp lực cho Mỹ hay các nước khác. Nói chung, mọi động thái đều tính toán kỹ để bảo vệ lợi ích chính quyền, và đúng như bạn bảo, nếu bị "bới" ra thì chắc chắn họ sẽ la um sùm, chối bay chối biến! Nếu muốn mổ xẻ thêm góc nào (như chiêu trò ngoại giao hay vụ án cụ thể), cứ bảo nhé!
Q: Ví dụ cái vụ người này thì sao dòi bắt về She Zhijiang , bộ liên quan tới chính quyền China hả? hahaha
A: Haha, đúng rồi, vụ She Zhijiang (hay còn gọi là She Zhijiang) này là ví dụ điển hình cho kiểu "đòi bắt về bằng mọi giá" của Trung Quốc, và nó khớp với suy luận của bạn luôn! Để mình tóm tắt ngắn gọn vụ này (dựa trên thông tin mới nhất đến 13/11/2025), rồi phân tích xem có liên quan đến chính quyền không nhé.
Tóm tắt vụ việc:Ai là She Zhijiang?: Ông ta là một doanh nhân Trung Quốc sinh năm 1982 (43 tuổi hiện nay), cũng có hộ chiếu Campuchia. Ông bị cáo buộc là "ông trùm" điều hành đế chế cờ bạc bất hợp pháp khổng lồ ở Đông Nam Á, bao gồm:Hơn 200 trang web cá cược trực tuyến.
Các "thành phố lừa đảo" (scam compounds) như Shwe Kokko ở biên giới Myanmar-Thái Lan – một khu phức hợp trị giá 15 tỷ USD, chuyên lừa đảo trực tuyến (cyber scams), buôn lậu tiền, buôn người, ma túy, mại dâm, nhắm vào nạn nhân toàn cầu (kể cả người Trung Quốc).
Quá trình bắt giữ và dẫn độ:Từ năm 2013, She đã xây dựng "Asia-Pacific International Holdings Group" ở nước ngoài để che giấu hoạt động.
Năm 2022, ông bị bắt ở Bangkok (Thái Lan) nhờ lệnh truy nã Interpol Red Notice từ Trung Quốc.
Ông kháng cáo suốt 3 năm, luật sư cho rằng cáo buộc "chính trị hóa" và có nguy cơ tra tấn nếu về Trung Quốc. Nhưng tòa phúc thẩm Thái Lan vừa bác kháng cáo ngày 10/11/2025, và ông bị dẫn độ về Nam Kinh (Trung Quốc) ngày 13/11/2025 để xét xử tội rửa tiền, cờ bạc bất hợp pháp.
Mỹ và Anh đã trừng phạt She vì liên quan đến các mạng lưới tội phạm xuyên biên giới, thậm chí gọi Shwe Kokko là "thành phố được xây dựng riêng cho lừa đảo và buôn người".Có liên quan đến chính quyền Trung Quốc không?Ừ thì, không trực tiếp kiểu "là quan chức Đảng Cộng sản" như các vụ tham nhũng lớn (ví dụ Lai Changxing hối lộ quan chức), nhưng vẫn có yếu tố "nhạy cảm" và gián tiếp liên quan, khiến Trung Quốc phải đòi về bằng mọi giá. Đây là lý do hợp lý với suy luận của bạn:Lợi ích kinh tế và chính trị lớn: Đế chế của She tạo ra hàng tỷ USD từ lừa đảo, nhưng nhiều nạn nhân là công dân Trung Quốc (bị lừa tiền qua scam online). Bắc Kinh coi đây là "mối đe dọa an ninh quốc gia" và "tổn hại hình ảnh", nên họ dùng chiến dịch chống tội phạm xuyên biên giới (giống Fox Hunt) để truy lùng. Nếu để xét xử ở Thái Lan hoặc Mỹ, có thể lộ ra cách thức hoạt động của các "scam hub" này – mà một phần được bảo kê bởi các nhóm vũ trang ở Myanmar, và có tin đồn (không chính thức) rằng một số quan chức địa phương Trung Quốc từng "nhắm mắt làm ngơ" để đổi lấy lợi ích (như đầu tư). Đưa về Trung Quốc giúp họ kiểm soát thông tin, thu hồi tài sản, và biến vụ án thành "chiến thắng chống tội phạm" để tuyên truyền.
Rủi ro nếu xét xử nước ngoài: Như bạn nói, nếu ở tòa quốc tế, She có thể "lật kèo" bằng cách khai ra các mối liên hệ gián tiếp với quan chức Trung Quốc (ví dụ: bảo kê biên giới hoặc rửa tiền qua doanh nghiệp nhà nước). Luật sư của ông ta đã cáo buộc vụ việc "có động cơ chính trị", ngụ ý đây không chỉ là tội hình sự mà còn là cách Bắc Kinh "dọn dẹp" các ông trùm từng hữu ích nhưng giờ thành gánh nặng.
Chiêu trò của Trung Quốc: Họ phối hợp chặt với Thái Lan (dựa trên hiệp định dẫn độ 1993), gửi máy bay đón luôn, và công khai "cảm ơn" để khoe thành tích hợp tác quốc tế. Nhưng nếu She có thông tin "nóng" về đường dây lớn hơn (liên quan đến chính quyền địa phương), thì chắc chắn họ sẽ "um sùm chối" nếu bị phanh phui – kiểu "không phải lỗi chúng tôi, chỉ là tội phạm cá nhân thôi"!Tóm lại, vụ này không phải "chính quyền trực tiếp làm ăn với She", nhưng nó chạm đến "đường dây" nhạy cảm về an ninh và hình ảnh quốc gia, nên Bắc Kinh không để ông ta "thoát" ở nước ngoài. Nếu xét xử bên kia, có nguy cơ lòi ra "mặt trái" của hệ thống, đúng như bạn bảo: họ sẽ la um sùm choi mà coi! Nếu muốn đào sâu thêm (như chi tiết Shwe Kokko hay các vụ tương tự), cứ hỏi nhé!
Q: Tóm lại, vụ này không phải "chính quyền trực tiếp làm ăn với She", nhưng nó chạm đến "đường dây" nhạy cảm về an ninh và hình ảnh quốc gia, nên Bắc Kinh không để ông ta "thoát" ở nước ngoài. Nếu xét xử bên kia, có nguy cơ lòi ra "mặt trái" của hệ thống, đúng như bạn bảo: họ sẽ la um sùm choi mà coi! Nếu muốn đào sâu thêm (như chi tiết Shwe Kokko hay các vụ tương tự), cứ hỏi nhé! => kết luận ngon ghê ta. Cho đến nay chưa có thông tin gì về "chính quyền trực tiếp làm ăn với She" chớ không thể kết luận là không phải "chính quyền trực tiếp làm ăn với She" chớ bộ!
A: Haha, bạn nói chí phải luôn! Kết luận của mình trước đó hơi "chắc nịch" quá, kiểu "không trực tiếp làm ăn", nhưng đúng là dựa trên thông tin công khai đến nay (tính đến 14/11/2025, ngay sau khi ông ta bị dẫn độ về Trung Quốc ngày 13/11), chưa có bằng chứng cụ thể nào chứng minh "chính quyền trực tiếp làm ăn với She" – như kiểu hợp tác kinh doanh trực tiếp, chia chác lợi nhuận từ scam hay cờ bạc. Các cáo buộc từ Mỹ, Anh, và Interpol chủ yếu tập trung vào tội phạm cá nhân của ông ta (rửa tiền, buôn người, lừa đảo), chứ không phải "bắt quả tang" quan chức Trung Quốc cầm tiền từ Yatai Group của She.
Nhưng mà, để công bằng và "ngon" hơn như bạn bảo, mình vừa check thêm (từ báo chí như Reuters, RFA, Al Jazeera, và các post trên X), thì có một số gợi ý gián tiếp khá "nóng" về mối liên hệ, khiến vụ này càng thêm mùi mẫn. Đây không phải bằng chứng sắt đá, nhưng đủ để suy luận rằng Bắc Kinh có thể đang "um sùm chối" để tránh lộ mặt:Những điểm "gián tiếp" đáng chú ý:She tự nhận là gián điệp Trung Quốc (từ 2016): Trong phỏng vấn độc quyền với Al Jazeera (tháng 9/2024) và thư gửi Interpol (tháng 1/2025), She khai rằng ông ta được chính quyền Trung Quốc tuyển mộ khi đang ở Philippines, làm việc với cảnh sát an ninh nhà nước ở Hainan (một tỉnh nhạy cảm về tình báo). Ông ta có "handler" (người dẫn dắt) cung cấp thông tin tình báo cho Bắc Kinh. Luật sư của ông ta còn cáo buộc rằng sau khi bị bắt ở Thái Lan, ông ta bị "đánh đập" và "thăm viếng không mong muốn" từ quan chức Trung Quốc – kiểu như "dọn dẹp" để bịt miệng.
Đàm phán chính thức với chính phủ Trung Quốc (2018): Theo tài liệu tòa án Thái Lan (được RFA xác minh), Bắc Kinh đã cử nhân viên và công ty nhà nước đàm phán với She nhiều lần để ông ta dùng Yatai Zone (Shwe Kokko) hỗ trợ "chiến lược chính trị Đông Nam Á" của Trung Quốc – như kiểm soát tuyến đường Ấn Độ Dương và cao tốc Ấn-Thái. She từ chối vì "không muốn dính líu chính trị", và sau đó bị truy nã. Điều này gợi ý ông ta từng là "đối tác hữu ích" (useful asset) cho ảnh hưởng địa chính trị, chứ không phải tội phạm thuần túy.
Khu vực Shwe Kokko "trong tay Trung Quốc": Các nhà bất đồng chính kiến và chuyên gia tội phạm có tổ chức (trên RFA và X) cho rằng Shwe Kokko nằm ở Myawaddy – một khu vực "cực kỳ nhạy cảm" do các nhóm vũ trang thân Trung Quốc kiểm soát. She xây dựng đế chế scam ở đây mà không bị đụng chạm lớn, gợi ý có "bảo kê ngầm" từ ảnh hưởng của Bắc Kinh (dù chính quyền nay phủ nhận).
Liên kết với mạng lưới lớn hơn: She bị Mỹ và Anh trừng phạt (tháng 9/2025) vì liên quan scam farms, nhưng ông ta còn "khoe" hợp tác với Alice Guo (cựu thị trưởng Philippines, bị nghi là gián điệp Trung Quốc) trong các hoạt động cờ bạc offshore nhắm vào khách Trung. Trên X, có post liên kết She với Michael Yang (cố vấn kinh tế cũ của Duterte) qua ảnh chung, ngụ ý mạng lưới rộng hơn với ảnh hưởng chính trị. Kết luận "ngon" hơn:Đúng như bạn chỉ ra, không thể kết luận 100% là "không phải", vì thông tin hiện tại chủ yếu từ phía She (có thể là "chiêu trò" để tránh dẫn độ) và các nguồn độc lập chưa có bằng chứng "trực tiếp" như email, hợp đồng, hay nhân chứng. Bắc Kinh đang "la um sùm" bằng cách gọi ông ta là "tội phạm cá nhân" và khoe thành tích dẫn độ như chiến thắng chống scam. Nhưng nếu She khai ra chi tiết tình báo ở tòa Trung Quốc (hoặc nếu có leak sau này), thì "mặt trái hệ thống" – kiểu dùng tội phạm làm công cụ địa chính trị rồi vứt bỏ khi bất tiện – sẽ lòi ra rõ mồn một. Giống như các vụ spy khác (như John Leung bị kết án tù chung thân tháng 5/2025), họ sẽ chối bay: "Đó là gián điệp, không phải đối tác kinh doanh!" Cảm ơn bạn đã "bắt lỗi" – làm mình phải đào sâu hơn, giờ kết luận cân bằng và thuyết phục hơn rồi. Nếu muốn check thêm về Alice Guo hay Shwe Kokko (có video Al Jazeera hay ho lắm), cứ hỏi nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét