Coi cái này thấy ghê thiệt. Hơi vô lý, mẹ này là trưởng phòng giao dịch, quản lý cái đám teller đó vậy mà sao ngu vậy. Không dưng đi chuyển vô tào khảon của mình. Có khi là vầy, sau khi duyệt xong món đó, thấy món đó là tiền tiết kiệm thời hạn tới 1 năm nên nảy lòng tham muốn mượn cho vay ngoài ăn chênh lệch gì đó nên đã xóa luôn bút toán đó rồi lấy tiền mặt luôn, chớ việc gì mà cuyển khảon vô tài khoản của mẻ. Càng ít dây nhợ loằng ngoằng thì người ta càng ít để ý đó mà. Xóa thì do khách hàng đổi ý không gửi nữa. Đơn giản như đang giỡn mà. Nhưng đời đâu như ý muốn, cho vay kiểu đó phải giang hồ như Năm Cam thì may ra mới lấy lại được hết trong tình hình tiền mặt nóng như bấy giờ. Nên có để ý ngày giờ cũng không có tiền để nộp vô lại. Cái này không thể 1 người làm. Và những việc như vậy chắc không chỉ có 1. Nhưng mà ghê là ở chỗ khác kia kìa. Nếu mà ông khách hàng bị mất sổ tiết kiệm thì sao hén, đòi làm sao. Tất nhiên là có cách đòi, làm đơn thưa gửi công an, tòa án. Nhưng giả sử các cơ quan đó làm sao sao đó thì ông ta có lấy lại được tiền không hén. Mẹ đó có thể mướn người ăn kẻ ở lấy trộmn sổ tiết kiệm rồi mẹ cất lại chỗ cũ, sổ hủy mà, rành rành ở đó thì đòi tiền gì. Lỡ mà người ta nhà nghèo chỉ dành giụm được vài ba chục triệu mà bị vậy thì sao hén, chắc chết mất, hic. Không giữ sổ, tài khảon không có tiền, ưng thì đi kiện. Lỡ mà không công minh thì ra sao, huhu.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét